Sáng hôm sau, chuông báo thức vừa reo thì Vương Nguyên cũng mệt mỏi ở trên bò dậy. Cậu vệ sinh cá nhân thay đồng phục trường xong rồi cũng đi xuống nhà dùng bữa sáng. Vương Nguyên vừa dùng xong bữa sáng thì Lưu Chí Hoành cũng đến rồi hai người cùng nhau đi học.
Vương Nguyên và Lưu Chí Hoành đi đến ngã tư đường thì gặp Vương Tuấn Khải. Vương Nguyên nhìn thấy Vương Tuấn Khải cũng chào hỏi anh.
"Trùng hợp thật nha." Vương Nguyên nhìn Vương Tuấn Khải nói.
"Ừ, trùng hợp thật." Vương Tuấn Khải nhìn Vương Nguyên nói.
"Đi chung luôn không?" Vương Nguyên nhìn anh hỏi.
Vương Tuấn Khải lắc đầu.
"Tôi còn có việc, cậu và bạn cậu đi trước đi."
"Vậy tôi đi trước gặp ở trường." Vương Nguyên nói rồi cũng tạm biệt Vương Tuấn Khải mà cùng Lưu Chí Hoành đến trường trước.
"Này, đó chẳng phải là người lần trước bắt chúng ta hái trộm táo sao? Cậu quen cậu ấy à?" Lưu Chí Hoành nhìn Vương Nguyên tò mò hỏi.
"Ừ, là Vương Tuấn Khải đó. Là cái người cậu nói có số điểm thi biến thái ấy." Vương Nguyên liếc Lưu Chí Hoành nói.
Lưu Chí Hoành Còn dám nhắc đến chuyện đi hái trộm táo, lúc đó đúng là mất mặt thật sự mà. Nếu không phải là Vương Tuấn Khải thì còn lâu hai người họ mới được chủ nhà bỏ qua dễ dàng như vậy đó.
"Uầy, thật không ngờ tới nha. Cơ mà hai người làm sao lại thân thiết thế?" Lưu Chí Hoành nhìn Vương Nguyên khẽ cười hỏi, dù sao thì đây cũng là lần đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-khai-nguyen-thanh-xuan-ruc-ro-/3728957/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.