🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Những ngày sau đó sức khỏe của Vương Nguyên ngày một ổn định hơn. Vương Tuấn Khải lâu lâu sẽ đi làm, những lúc không đi làm thì thường xuyên ở nhà cùng cậu. Như hôm nay cũng vậy đang nằm ở sofa ăn dâu tây thì anh đi đến đề lên người cậu mà hồn. Dâu tây vừa cắn vào miệng cũng bị anh đoạt đi không thương tiếc.



"Anh sao lại như vậy chứ? Mấy ngày anh ở nhà đều ức hiếp em như vậy." Vương Nguyên bất mãng nói.



Vương Tuấn Khải quả là quá đáng, sáng thì luôn hôn cậu theo cách đó mà ăn đồ ăn trong miệng cậu, tối thì đòi



hoi cau den tan nua dem.



"Ăn như vậy thì ngon hơn, hơn nữa ức hiếp em anh rất vui. Ha ha." Vương Tuấn Khải yêu chiều hồn lên môi cậu nói.



"Còn ức hiếp em nữa em khóc cho anh xem." Vương Nguyên nhìn anh nói.



Vương Tuấn Khải nhìn cậu giật giật khóe môi, thôi thì như thế đủ rồi, không nên chọc cho bảo bối khóc.



Hai người đang ôm nhau ở sofa thì Đinh Trân Lam mang theo bánh ngọt vào. Bà để bánh ngọt lên bàn nói.



"Bánh ngọt ta mới làm hai đứa ăn thử đi."



"Tôi không thích ăn đồ ngọt." Vương Tuấn Khải nhìn Đinh Trân Lam nhíu mày nói.



"Không thích đồ ngọt vậy thì về sau ta sẽ làm những món khác." Đinh Trân Lam ngượng ngùng nói.



Bà bỏ bê Vương Tuấn Khải nhìu năm không chăm sóc, đền cả anh thích cái gì anh ghét cái gì bà cũng đều không biết. À, mà anh che đậy cũng rất kĩ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-khai-nguyen-bao-boi-cua-ong-trum/3679035/chuong-147.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện [Khải Nguyên] Bảo Bối Của Ông Trùm
Chương 147: Tôi Không Thích Ăn Đồ Ngọt
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.