Buổi tiệc của Wang Tộc bắt đầu, Vương Tuấn Khải cũng bế Vương Nguyên lên đi ra ngoài tham gia tiệc, dù sao thì anh và cậu vẫn chưa có ăn gì.
Vương Tuấn Khải đặt Vương Nguyên ngồi xuống kế bên anh, bên cạnh cậu phía còn lại là Đinh Trình Hâm đỡ cho cậu cảm thấy bài xích ngồi gần người lạ.
"Bảo bối, anh bóc tôm cho em trước rồi mới ăn bào ngư chưng yến nhé?" Vương Tuấn khải xoa đầu cậu nói.
Vương Nguyên gật đầu, Vương Tuấn Khải cũng đeo bao tay vào bóc vỏ tôm cho cậu. Người của Wang Tộc nhìn thấy Vương Tuấn Khải chăm sóc cho Vương Nguyên như vậy cũng không khỏi ngưỡng mộ. Nhưng vẫn có một số người ngoại tộc nhìn cậu với vẻ mặt chán ghét.
Vương Tuấn Khải bóc vỏ tôm cho cậu rồi cũng chậm rãi đút cậu ăn, còn lo lắng hỏi.
"Có hợp khẩu vị của em không?"
"Rất ngon, không cần lo lắng." Vương Nguyên cười nói.
Đinh Trân Lam ngồi gần đó nghe thấy cậu khen thức ăn ngon cũng thở phào nhẹ nhỏm, bà sợ thức ăn không hợp khẩu vị cậu sẽ chọc cho Vương Tuấn Khải tức giận nhưng may quá cậu ăn thấy ngon.
Đút Vương Nguyên ăn xong thì Vương Tuấn Khải mới dùng bữa, còn Vương Nguyên thì ngồi bên cạnh anh ngoan ngoãn ăn dâu tây.
"Khải, em nghe Trình Hâm nói ở đây có một vườn hoa rất đẹp, em ra đó chơi được không?" Vương Nguyên hỏi anh.
"Đi đi, Trình Hâm đưa em đi được không? Anh dùng bữa xong sẽ ra đó tìm em" Vương Tuấn Khải nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-khai-nguyen-bao-boi-cua-ong-trum/3652366/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.