Tối hôm sau, Mã Gia Kỳ và Đinh Trình Hâm từ rất sớm đã đến Nguyệt Thự đợi Vương Tuấn Khải và Vương Nguyên để cùng đến Wang Tộc. Nhưng họ có nằm mơ cũng không ngờ đến giờ này Vương Tuần Khải và Vương Nguyên còn đang mèo vờn chuột ở trong phòng tắm kia kìa.
"Khải.đủ.ư rồi...Gia Kỳ và Trình Hâm còn đang chờ....ưm..ư.."
"Em im lặng chút đi, giờ này còn sớm để cho chúng nó chờ." Vương Tuấn Khải kịch liệt ra vào bên trong cậu nói.
Vương Nguyên vốn dĩ không chịu được tốc độ bức người này của Vương Tuấn Khải nên chỉ có thể rên rỉ. Hôm qua
vừa cùng anh hôm nay anh lại đòi hỏi cậu khiến Vương Nguyên có muốn chạy cũng chạy không thoát.
"Ư...thật sự là chịu không nỗi...Khải ưm...ưm nhẹ chút...ư..aaa....ưmmm" Vương Nguyên ôm chặt cổ Vương
Tuấn Khải thở dốc.
Vương Tuấn Khải nghe cậu nói không những không chậm lại mà còn đẩy nhanh tốc độ ra vào khiến Vương
Nguyên đến rên rỉ cũng không rên nỗi. Chạm đến đỉnh Vương Tuấn Khải cũng bắn hết vào bên trong cậu rồi ôm cậu đi tẩy rửa thay đồ mới chịu xuống nhà.
Mã Gia Kỳ và Đinh Trình Hâm ngồi ở sofa thấy Vương Tuấn Khải ôm Vương Nguyên đi xuống thì cũng lắc đầu.
"Anh làm gì trên đó mà lâu vậy? Bọn em đợi anh đã hơn 1 tiếng rồi đó." Đinh Trình Hâm nói.
"Anh đâu có bảo hai đứa đợi anh? Còn nữa chỉ mới 18 giờ đến đó sớm làm gì?" Vương Tuấn Khải nhướn mày nói.
"Anh hay ha? Bà ấy gọi điện thoại giục em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-khai-nguyen-bao-boi-cua-ong-trum/3651498/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.