Tối đến, Vương Duệ theo lời của Vương Tuấn Khải lái xe chở Dịch Dương Thiên Tỉ đến gần hai sòng bài mà An Gia vừa xây hoàn thiện gỡ chốt an toàn của lựu đạn ném vào.
Hai tiếng "bùm bùm" vang lên, theo đó là cả hai tòa nhà hai tầng kia đều sụp đổ. Vương Duệ nhìn thành quả mình tạo ra thì nhếch môi cười.
"Thế nào, lần này không tồi chứ?"
"Cũng không tệ, về thôi." Dịch Dương Thiên Tỉ nhếch môi nói.
Vương Duệ cũng nhấc mày một cái rồi lái xe đi. Lần này cho đám người của An Gia này bớt ngông cuồng lại. Nếu không phải Vương Tuấn Khải vướng bận Vương Gia sớm đã đem An Gia này đạp ở dưới chân rồi chứ đâu phải như bây giờ để cho chúng ngông cuồng tự đắc.
Chiếc xe của Vương Duệ vừa rời đi không lâu thì Dịch Dương Thiên Tỉ đã nhận được điện thoại của Vương Tuấn Khải.
"Anh Tuấn Khải, sao đấy?"
[Xong việc rồi thì đến Vương Gia một chuyến gọi cả Vương Duệ đến đây anh có nhiệm vụ cho hai người.]
"Lại nhiệm vụ? Anh thật tình là không cho bọn em nghĩ ngơi dù chỉ 1 ngày sao?"
[Đừng có nhiều chuyện, nếu không thì năm nay cũng đừng mong hết việc.]
"Được, bọn em đến."
Dịch Dương Thiên Tỉ vừa nói xong thì điện thoại cũng đã bị ngắt kết nối. Dịch Dương Thiên Tỉ bất mãn nhìn Vương Duệ nói.
"Đến Vương Gia, có việc giao cho tụi mình kìa."
Vương Duệ nghe xong cũng đảo vô lăng quay xe lại rồi chạy đến Vương Gia. Chẳng biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-khai-nguyen-bao-boi-cua-ong-trum/3573560/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.