Chương trước
Chương sau
Tô An: "Um~"

Cố Thượng Lâm: "Anh làm bé tỉnh sao?"

Cố Thượng Lâm cố gắng hết sức có thể đặt nhẹ Tô An xuống giường nhưng vẫn làm cho cậu tỉnh. Tô An một tay nắm lấy vai áo của hắn, tay còn lại đang dụi mắt.

Tô An: "Chúng ta đang ở đâu vậy ạ?"

Cố Thượng Lâm: "Đừng dụi mắt nữa sẽ đau mắt bây giờ. Bé có muốn ngủ thêm một chút không? Hay là đã đói rồi, anh đi kêu người làm nấu gì cho bé ăn nhé?"

Tô An: "Ôm ôm cơ."

Tô An giang hai tay lên trước mặt hắn, cậu làm nũng đòi hắn ôm. Cảm giác cưng chiều thì ai mà không thích nhưng với Tô An cậu cũng chỉ nghĩ đây là vòi vĩnh, ích kỷ. Cậu chưa từng nhận được yêu thương, ngay cả gia đình hay người làm. Kể cả bác thợ bếp cũng chỉ có sự thương hại dành cho cậu.

Tô An nhìn người đàn ồng trước mặt mình, một dòng cảm xúc không rõ ràng chảy qua trong tim. Người ta gọi đầy là yêu sao? Một người ngốc như cậu cũng sẽ nhận được nó?

Tình yêu thật kinh khủng. Nó khiến người ta muốn mãi mãi đắm chìm vào nó. Khiến người ta si mê đến chẳng thể thoát ra. Tô An cũng vậy, cậu muốn mãi mãi bị thứ tình yêu này nhấn chìm.

Cố Thượng Lâm nhìn người vợ bé nhỏ của mình. Trong đáy mắt đều là tia dịu dàng, cưng chiều. Vợ nhỏ của hẳn làm nũng với hẳn cũng đủ khiến Cố Thượng Lâm sướng đến phát run. Hẳn nhẹ nhàng đỡ lấy đầu Tô An rồi nhẹ nhàng đặt nụ hôn lên môi cậu. Từ nhẹ nhàng rồi dần dần nụ hôn ấy trở nên thật mãnh liệt.



Không thể kiểm chế được nữa, Cố Thượng Lâm ôm lấy cơ thể Tô An. Hắn nhẹ nhàng đặt nụ hôn lên khắp cơ thể cậu. Nơi nào cũng đầy dấu vết ái muội bị hắn để lại. Có những dấu vết chỉ mới xuất hiện vài phút trước nhưng có những dấu đã trở nên thâm tím theo thời gian. Dấu vết mới chồng chất lên dấu vết cũ, Cố Thượng Lâm càng nhìn càng điên cuồng. Hắn muốn thêm, muốn thêm nữa.

Tô An không kháng cự, cậu ngoan ngoãn phối hợp với hắn. Môi lưỡi cuốn lấy nhau dây dưa không ngừng. Cố Thượng Lâm đưa lưỡi vào khoang miệng tham lam mà trút hết mật ngọt của Tô An. Đôi môi mềm mại kia hắn cứ mặc sức mà liếm, mà mút, mà cắn.

Khoảng vài phút sau Tô An dần mất đi tự chủ hô hấp. Cậu nắm chặt tóc hẳn hơi kéo ra một chút. Phát giác cậu có chút kháng cự, Cố Thượng Lâm không tình không nguyện buông tha cho đôi môi bị hôn đến phát sưng kia. Vẫn còn chút luyển tiếc hắn hồn nhẹ lên môi Tô An không quên kéo theo sợi chỉ bạc truyền thuyết.

Cố Thượng Lâm: "Bé yêu, em làm bằng bông sao? Chỗ nào cũng mềm mại thế này, chồng em ăn đến phát nghiện mất."

Tô An: "Chồng ơi, An An thích, muốn nữa cơ.hức~

Tô An không tự chủ được mà phóng ra một lượng lớn Pheromone Đào. Mà Pheromone là nguồn dẫn nhanh nhất chạm đền giới hạn của Alpha.

Cố Thượng Lâm bất ngờ hít phải một lượng lớn Pheromone hương Đào ngọt ngào, hắn có chút choáng. Lại thêm người bên người đang dần mất ý thức mà rên rỉ khiến hắn càng thêm hứng tình. Răng nanh Cố Thượng Lâm bắt đầu mọc ra, hắn muốn đánh dấu vĩnh viễn Omega nam đang nằm dưới thân hắn. Cố Thượng Lâm muốn đánh dấu vĩnh viễn Tô An. Hắn muốn cậu mãi mãi là của hắn!

Cố Thượng Lâm: "An An mau thu lại Pheromone! Em sẽ bị thương mất."

Tô An: "Hức~ Chồng ơi, bên dưới An An khó chịu lắm. An An sắp chết rồi sao? An An không muốn đâu

hic…huhu.. Kho chiu lam a~
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.