Thập Ninh tiến đến gần Tô Yên như ý định làm gì đó. Cô ta thấy Y tiến lại gần liền xanh mặt sợ hãi.
Tô Yên: "Anh...anh muốn làm gì? Tôi là khách của Mặc Tổng, anh muốn làm gì tôi?"
Ánh mắt của Thập Ninh càng lạnh hơn. Y dường như muốn bóp chết cô ta ngay tức khắc.
Tô An: "Anh Ninh! Không được. Cầu xin anh đừng làm hại em ấy. Anh Ninh!"
Thập Ninh nghe thấy tiếng Tô An cầu xin có chút khựng lại. Y lúc này mới bừng tỉnh.
Thập Ninh: *Mình...vậy mà lại để mất khống chế.*
Lúc này Thập Ninh mới dịu giọng trấn an Tô An.
Thập Ninh: "Phu Nhân yên tâm, tôi không phải muốn làm hại em gái người."
Trấn an Tô An rồi Y mới tiếp tục lấy một lý do áp đi sát khí vừa nãy.
Thập Ninh: "Tô Tiều Thư mong lượng thứ. Lúc nãy tôi chỉ muốn đứng trước mặt nói chuyện với cô nhưng không ngờ lại khiến cô sợ hãi đến vậy. Là lỗi của tôi."
Tô Yên: *Nói dối! Rõ ràng sát khí vừa nãy, chính là anh ta muốn giết mình!*
Thập Ninh: "Tô Tiểu Thư mời đi theo tôi. Cố Giám Đốc và Mặc Tổng đang đợi Tiểu Thư."
Nói xong Y cũng chẳng buồn nhìn cô ta lấy một cái. Thập Ninh bước đến chỗ Tô An nhìn lên đôi má đã sưng lên vì bị đánh của cậu. Tô An ngại ngùng cuối đầu nhìn mũi giày của Thập Ninh.
Tô An: "Đừng...đừng nhìn. Xấu lắm ạ."
Thập Ninh dùng hai tay nâng mặt của Tô An lên. Có lẽ là đụng trúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-dam-my-phuc-cua-ke-ngoc/3672104/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.