Tô Yên cố ý xoay gót giày khiến nó nhấn mạnh xuống đùi của Tô An. Tô An cảm thấy như phần bị gót giẩy đâm xuống như bị xé toạc. Đến lúc cảm nhận được nơi đó sắp rách ra thì đằng sau truyền đến tiếng hét to.
Thập Ninh: "Tô Tiều Thư xin dừng tay."
Tô Yên: *Chết tiết! Sao lại là lúc này?*
Thập Ninh: "Tô Tiểu Thư, ân oán giữa Tô Gia chúng tôi không cần biết. Nhưng bây giờ cậu Tô An đã là Phu Nhân của Cố Gia, nếu tin này bị lan truyền không phải cả Cố Gia và Tô Gia đều sẽ bị chê cười sao?"
Thập Ninh nhanh tay đẩy Tô Yên lùi ra phía sau. Y vòng lên trước mắt đỡ Tô An đứng dậy. Có vẻ vì quá đau đớn nên Tô An không thể đứng thẳng được. Cậu lấy tay của Thập Ninh làm điểm tựa, giữ lấy mà cổ đứng lên.
Đôi chân Tô An không ngừng run rẩy. Lúc đứng lên dường như không vừng mà ngã lên phía trước. Nên không phải cô nhân viên kia nhanh tay thì cậu đã đập mặt xuống đất rồi.
Thập Ninh liếc nhẹ nhìn cô nhân viên đang đỡ lấy cậu. Cô liền thấp thảm cúi đầu.
Nhân viên: "Xin lỗi thư ký Ninh. Tôi không bảo vệ Phu Nhân tốt."
Thập Ninh phất phất tay rồi nhìn qua Tô Yên. Cô ta bị nhìn liền giật mình.
Thập Ninh: "Đúng là có tật giật mình mà."
Thập Ninh: "Tô Tiểu Thư, cô đến đây là khách mà Mặc Tổng mang tới. Cô không yên phận mà còn dám đánh và sỉ nhục cả Nhị Thiếu Phu Nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-dam-my-phuc-cua-ke-ngoc/3672103/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.