Tô An thấy Tô Yên cứ nhìn chằm chằm lên cổ mình liền không hiểu mà ngờ nghệch nhìn cô. Nhìn biểu hiện của cậu khiến cô có chút nhẹ nhõm mà thở hắt ra.
Tô Yên: *Đúng vậy! Điều đó là không thể nào. Một tên ngốc như anh ta sao có thể quyến rũ tên Cố Thượng Phong đó chứ. Nhưng...chuyện này là sao chứ?*
Tô An: "Yên Yên...Sao em lại ở đây?"
Tô An cần thận lời nói, cậu do dự mãi mới dám lên tiếng hỏi cô. Tô Yên thấy cậu hỏi cũng khó chịu ra mặt.
Tô Yên: "Anh hỏi làm gì? Một kẻ như anh được vào còn tôi thì không?"
Nhân viên: "Tô Tiểu Thư, tôi thấy cô có chút hơi quá đáng rồi đấy ạ. Dù sao cô cũng chỉ là Tiểu Thư Tô Gia, còn cậu ấy bây giờ là Nhị Thiếu Phu Nhân của Cố Gia. Xét về vai vế Phu Nhân hơn cô về mọi mặt."
Tô Yên cảm thấy bản thân bị sỉ nhục càng khiến cô điên tiết hơn.
Tô Yên: "Hay! Hay lắm! Các người còn dám lên mặt với tôi? Tô An, anh cứ đợi đó. Xem anh ăn nói như thế nào với cha và mẹ!"
Tô An: "Yên Yên, cô ấy cũng chỉ lỡ lời. Em đừng để trong lòng."
Giọng cậu như van nài. Cậu tiến tới nắm lấy tay áo giữ Tô Yên lại. Cậu là kẻ bỏ đi của Tô Gia, cậu không thể mang lại bất cứ rắc rối gì cho mọi người ở Cố Gia được.
Tô Yên thấy Tô An nắm lấy tay mình, trong lòng càng sục sôi khó chịu. Cô ta giật tay ra nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-dam-my-phuc-cua-ke-ngoc/3672102/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.