Chương trước
Chương sau
Mặc Quân: "Cố Giám Đốc anh không xem lại bản hợp đồng thật sao?"

Cố Thượng Lâm: "Bản hợp đồng này không cần coi, tôi sẽ không ký."

Tô Yên: "Không được! Hợp đồng này không thể không ký!"

Tô Yên cắn răng, liếc nhìn Omega nam thấp kém đang đứng trước cửa ra vào. Ả ta nghiến răng nghiến lợi, điên cuồng mà ra hiệu để cho Tô An. Tô An sợ hãi nhìn cử chỉ của Tô Yên. Cậu không muốn khi cậu đi vẫn gây thêm phiền phức cho Tô Gia nhưng chính cậu cũng không thể làm phiền đến Cố Gia.

Quả thật đối với Tô An cậu không hiểu những bản hợp đồng kia là gì. Nhưng có một thứ mà cậu biết được, đó chính là những bản hợp đồng đó có thể kiểm soát được lòng người. Khi còn ở Tô Gia, Tô Tổng vì không thể ký hợp đồng thành công mà thường xuyên trút giận lên cậu. Đối với ông ta giữa bản hợp đồng và đứa con bị ghét bỏ đương nhiên thập phần quan trọng hơn.

Tô An đi tới đứng đẳng sau Cố Thượng Lâm. Cậu nắm nhẹ vai áo sau lưng hắn. Cảm nhận được bàn tay nhỏ bé của chồng nhỏ, gương mặt của Cố Thượng Lâm dịu đi đôi chút. Hắn lấy tay mình vỗ nhẹ lên vai cậu trấn an.

Tô Yên nhìn thấy có vẻ như đã làm dịu được Cố Nhị Thiếu Gia đôi chút, trong lòng liền nhẹ nhõm. Nhưng lại có chút hiếu ký. Cô ta không hiểu một Nhị Thiếu Gia có tiếng là ăn chơi bây giờ lại để ý đến một Omega thấp hèn như cậu. Vì hắn xem cậu là một món đồ chơi, chơi chán rồi sẽ vứt. Hay thật sự đã rung động với cậu?

Tô Yên: *Không được! Không thể được. Anh ta làm sao có hứng thú với thứ thấp hèn như thế? Sẽ sớm thôi, nó sẽ phải ném mùi đau khổ từ kẻ quái vật như anh ta.*. Tô Yên thầm nghĩ.

Tô Yên: "'Cố Giám Đốc anh xem cậu ấy đã nói không sao. Anh cần gì phải làm khó chúng tôi? Bản hợp đồng này anh cũng xem lại chút đi."

Cố Thượng Lâm cau mày. Cuộc đời hắn tuy chưa lập được công lớn vẻ vang gì. Nhưng được sinh ra trong một Gia Tộc có tiếng ở đất nước này, lại thêm lịch sử ăn chơi trác táng vẻ vang, ai gặp hắn cũng phải nể nang vài phần.

Á đàn bà trước mặt hắn chỉ là một con kiến nhỏ vậy mà cũng muốn xưng hô ngang hàng với hắn? Đến cả anh chồng nhỏ nhà hắn còn chưa dám bỏ kính ngữ thì cô ta là cái thá gì mà lại xưng hô một cách thân mật tùy tiện với hắn như vậy? Thật đáng ghê tởm.

Cố Thượng Lâm: *Đúng là đồ phụ nữ lẳng lơ.*



Cố Thượng Lâm: "Tôi không muốn nói một lời hai lần. Phiền Mặc Tổng lời đi cho. Thư ký Ninh, tiễn khách."

Thập Ninh: "Mặc Tổng, Tô Tiểu Thư mời hai người đi cho."

Tô Yên: "Tô An, anh không thấy Cố Giám Đốc đang làm khó Tô Gia sao? Sao anh có thể vô ơn mà đứng đó? Còn không mau lấy lòng anh ấy?"

Mặc Quân: "Tô Yên, cô câm miệng. Không thấy Cố Giám Đốc đã tiễn khách rồi sao? Còn không mau đi."

Tô Yên: *Tên Mặc Quân này đúng là không có tích sự gì. Thật uổng công mình phí công sức leo lên giường hắn.

Đúng là tên vô dụng.*

Thập Ninh liếc nhìn một nam một nữ đang đứng đối diện Cố Thượng Lâm. Trong lòng Y thầm cười mắng tên cầu

Mặc Quân đúng là mắt để dưới chân nên mới giẫm phải kẻ phiền phức Tô Yên. Thôi thì nếu thật sự nên đôi Y sẽ

thanh tam toi chic phic cho cap cau nam cau nนี nay.

Tô Yên rời đi không quên quay lại thẩm chửi rủa cậu một cầu.

Tô Yên: *Đồ Omega nam ngu xuẩn. Có vẻ như ở Tô Gia đối xử với mày quá tốt rồi. Cứ đợi đấy, tao sẽ cho mày biết thế nào là điện ngục.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.