🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
"Anh không định nói chuyện với anh ấy ạ?"-Nhìn thấy Lộ Tường Nguyên ngày càng đi xa, Đoàn Hiểu Trình tiếc nuối nhìn sang Chu Hải Thành.

Chu Hải Thành lắc đầu.

"Không biết nói gì" Thế nên được nhìn thấy đối phương đã là một chuyện tốt rồi.

Chẳng hiểu sao tên Trầm Minh này hôm nay lại quấn người kinh khủng, Lộ Tường Nguyên bị Trầm Minh xoay như chong chóng, đến khi nhìn lại thì đã chẳng nhìn thấy Chu Hải Thành ở đâu rồi.

Thấy Lộ Tường Nguyên đang dáo dác tìm ai đó, Trầm Minh liền kéo nhẹ vạt áo của cậu.

"Cậu đó, rốt cuộc tên Chu Hải Thành kia có gì mà cậu lại cố chấp như vậy? Lần trước đừng có tưởng tớ không biết là cậu ta chèn ép cậu, cậu vẫn nghĩ Chu Hải Thành giống như xưa sao?"

Bị Trầm Minh nói trúng tim đen, Lộ Tường Nguyên chỉ biết im lặng.

"Cậu đúng là ngu ngốc"

Lộ Tường Nguyên bĩu môi, đúng là ngu ngốc thật khi cứ mãi tìm kiếm một sự thay đổi nào đó từ Chu Hải Thành.

Cậu chỉ nghĩ rằng, Chu Hải Thành sống với cậu là một người tình cảm như vậy thì tính cách lạnh lùng như bây giờ thật ra cũng không phải là tính cách thật của hắn.



Bữa tiệc hôm đó, cả hai cứ thế bỏ qua nhau như vậy.

Ba ngày sau kể từ ngày hôm đó, Lộ Tường Nguyên vẫn như cũ không có một chút tin tức nào từ Chu Hải Thành.

Trong lòng cậu không những không cảm thấy yên tâm mà còn vô cùng khó chịu, thà rằng cứ như kiếp trước, coi nhau là đối thủ mà đấu trí với nhau có khi còn vui vẻ hơn bây giờ. Không phải kiêu ngạo gì nhưng Lộ Tường Nguyên cảm thấy chỉ có duy nhất Chu Hải Thành có thể 'xứng' làm đối thủ với cậu. Bây giờ không gặp được người, Chu Hải Thành cũng không nhắm đến cậu nữa, điều này khiến Lộ Tường Nguyên cảm thấy mối quan hệ giữa hai người càng lúc càng giống một người lạ đã từng biết về nhau.

Thư kí nhìn Lộ Tường Nguyên hết vò đầu lại chống cằm suy tư, hoàn toàn không chú tâm vào đống tài liệu trước mắt. Những hành động này cô nhìn nhiều cũng quen mắt rồi, lâu lâu Lộ Tường Nguyên sẽ có những 'biểu hiện' lạ như vậy, cũng may là điều này không ảnh hưởng nhiều đến tiến độ hoàn thành công việc của công ty.

"Giám đốc Lộ, đã tới giờ về rồi, nếu anh cảm thấy không thoải mái thì những tài liệu này cứ để tôi chỉnh sửa qua rồi tối nay tôi sẽ gửi lại"

Lộ Tường Nguyên cười trừ, trong đầu chỉ suy nghĩ đến Chu Hải Thành thì xấp giấy tờ quan trọng trước mặt cậu chẳng khác gì đống giấy nháp là mấy, nên cậu chỉ có thể giao lại cho thư kí của mình.

Cũng may là phòng làm việc chỉ có cậu với thư kí, nếu là đang họp thì quả thật xấu hổ quá đi mất...

Tâm trạng vốn đã không tốt mà bước chân ra ngoài công ty Lộ Tường Nguyên càng thấy nản hơn, vì thời tiết đang vào mùa mưa nên ngày hôm nay vẫn mưa trắng trời, bầu trời tối mù hệt như ngày tận thế.

"Thiếu gia, cậu lại đi đâu nữa vậy?"-Vệ sĩ riêng của Lộ Tường Nguyên thấy cậu rẽ sang hướng khác chứ không phải đi về hướng xe hơi thì không ngừng hốt hoảng, cậu chủ mà lại có chuyện gì nữa thì đến cái mạng này còn không biết giữ nổi không chứ đừng nói đến công việc.

"Dạo này trời chuyển lạnh rồi, ngồi trong máy lạnh nhiều cũng dễ bệnh lắm, tôi mua chút thuốc cảm phòng ngừa, anh mua gì không?"

Vệ sĩ lắc đầu, cậu chủ nên mua cho tôi thuốc trợ tim đi, chỉ cần không nhìn thấy cậu chủ trong tầm mắt là tôi muốn lên cơn đau tim rồi...



Nơi cậu đến chỉ là tiệm thuốc tây nho nhỏ gần công ty, bà chủ nơi này là một bà lão khá lớn tuổi, nghỉ hưu ở bệnh viện nên mở một tiệm thuốc nhỏ để kiếm chút đồng ra đồng vào.

Lúc Lộ Tường Nguyên vừa đến, bà lão trông có vẻ chột dạ, dưới sàn có vệt máu chưa kịp lau.

"Có chuyện gì sao bà?"-Lộ Tường Nguyên biết bà lão này là người lương thiện nên sợ bà ấy có chuyện gì nên cậu liền hỏi.

Bà lão suy nghĩ một chút rồi quyết định lựa chọn tin tưởng Lộ Tường Nguyên.

"Lúc nãy có một chàng trai hối hả chạy vào đây, bị thương cũng khá nặng nhưng bà đã sơ cứu trước rồi, bà định gọi xe cứu thương tới nhưng chàng trai đó nhất quyết không chịu, bà nghĩ có lẽ là bị đuổi giết đến tận đây"

Lộ Tường Nguyên chau mày, nhìn cũng biết chẳng phải là loại tốt lành gì rồi.

"Đưa con xem cậu ta đi"

Bà lão này có hai đứa con trai nhưng cả hai đều đang du học ở nước ngoài, ông lão làm bảo vệ ở công ty cậu chưa về nên không thể nào đối phó được với bọn đầu đường xó chợ như thế này được.

Vệ sĩ riêng của Lộ Tường Nguyên lo lắng trông ngóng vào phía trong, không thể nào để tiệm thuốc không ai trông được nên Lộ Tường Nguyên đã để anh ấy đứng ở ngoài canh.

Lộ Tường Nguyên đi sâu vào phía trong, hóa ra chàng trai trong lời kể của bà ấy chính là Chu Hải Thành, quả thật vết thương cũng khá nặng, may mà chui đầu vào tiệm thuốc của bà ấy nên mới có thể sơ cứu được tươm tất, Chu Hải Thành vừa nhìn thấy Lộ Tường Nguyên xuất hiện cũng vô cùng bất ngờ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.