thành người mà đối phương yêu nhất?
Chu Hải Thành lại một lần nữa tự giểu cợt bản thân, là ai cũng được tại sao lại là Lộ Tường Nguyên? Tự bản thân cả hai biết rõ chính mình đã trải qua những gì, nên từ đó khúc mắc giữa cả hai cứ thể tiếp diễn, trở thành rào chắn giữa mối quan hệ khiến bản thân lùi không được, tiến cũng không xong.
"Nếu anh đã thích người ấy đến như vậy sao không cố gắng theo đuổi đến cùng? Dù sao khi có được kết quả anh cũng sẽ không hối hận"
Thấy Chu Hải Thành không trả lời, Đoàn Hiểu Trình liền trở nên bối rối.
"Em xin lỗi, là em nhiều lời rồi ạ, em xin phép được về trước" -Đoàn Hiểu Trình vội vàng cúi thấp đầu chào Chu Hải Thành rồi chạy ra cửa.
"Cảm ơn"
Đoàn Hiểu Trình chưa rời khỏi phòng nên vẫn nghe thấy được lời cảm ơn của Chu Hải Thành, cậu nhóc hơi quay đầu mỉm cười.
"Em rất mong cả hai anh có thể làm lành, em cảm thấy được vào khoảng thời gian đó cả hai anh đều rất vui"-
Đoàn Hiểu Trình nói xong liền chuồn luôn.
Chu Hải Thành hạ tầm mắt nhìn xuống khung ảnh được đặt ngay ngắn trên bàn, tấm ảnh hiếm hoi Lộ Tường Nguyên và Chu Hải Thành chụp chung. Khẽ chạm lên khuôn mặt của Lộ Tường Nguyên, hắn rất luyến tiếc khoảng thời gian đó, đó cũng là lí do duy nhất hắn không buông được cậu.
Không thể ngừng được tình cảm đặt lên cậu.
"Chị à, chị không thể lúc nào cũng đem em ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-dam-my-cuu-roi-ke-thu/3736997/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.