Đoàn Hiểu Trình có chút lo lắng cho sức khỏe của Chu Hải Thành nên đã quyết định đi vào xem thử
Gõ cửa, không trả lời.
Kiên nhẫn chờ phải đến 10 phút sau, Đoàn Hiểu Trình vẫn không nhận được bất kì tín hiệu nào từ bên trong. Nhớ đến việc Lộ Tường Nguyên mới đây bị suy nhược cơ thể thì cậu nhóc không khỏi hoảng hốt. Gần đến cuối tháng rồi, sếp mà bị cái gì thì lương tháng này phải tính làm sao? (D)
Nói vậy thôi chứ Đoàn Hiểu Trình rất lo lắng cho sức khỏe của Chu Hải Thành, thật sự thì có bao nhiêu sức khỏe có khi đã đặt hết lên cho Lộ Tường Nguyên rồi cũng nên.
Thấy cửa không khoa, Đoàn Hiểu Trình hạ quyết tâm đẩy cửa đi vào, còn rất cẩn thận nhìn xung quanh trước xem có bị mắng hay không.
Phía trong phòng tối om chỉ có duy nhất ánh sáng yếu ớt từ bàn làm việc của Chu Hải Thành, nhờ chút ánh sáng đó nên Đoàn Hiểu Trình mới xác định được sếp của mình còn sống, không biết hắn đang nghĩ gì mà không phát hiện Đoàn Hiểu Trình.
Đoàn Hiểu Trình thấy không có phản ứng gì mới đi vào, định bụng khuyên Chu Hải Thành nghỉ ngơi sớm một chút. Nhưng vừa mới bước vào phòng thì mùi của đồ uống có cồn cùng với mùi thuốc lá khiến cậu nhóc khó chịu đến nhăn mặt.
Anh Chu chắc cũng sắp gia nhập hội 'người chán sống' với anh Lộ được rồi.
Nghe thấy tiếng bước chân, Chu Hải Thành cảnh giác nhìn qua, xác định được người này không có ý xấu mới buông lỏng phòng bị.
Thấy Chu Hải Thành nhìn mình, Đoàn Hiểu Trình theo thói quen là cảm thấy sợ hãi. Mặc dù Chu Hải Thành chưa từng làm gì quá đáng với cậu nhưng khí thế của anh ấy... cũng quá bức người đi...
Đột nhiên Chu Hải Thành cầm lấy cổ tay của cậu kéo về phía mình, Đoàn Hiểu Trình bất ngờ tới mức quên cả phản ứng, khi mặt của cả hai đang ở rất gần nhau thì cũng là Chu Hải Thành chủ động giữ lại bả vai của cậu để khỏi chúi xuống, khoảng cách này gần tới mức cậu có thể cảm nhận được hơi thở của Chu Hải Thành.
Khi nãy vì phòng quá tối cộng với hơi men nên Chu Hải Thành mới nhìn lầm Đoàn Hiểu Trình là Lộ Tường
Nguyên. Đã nhầm thì thôi, chiều cao của cả hai còn rất giống nhau nên hắn mới không nhịn được muốn hôn một chút, cũng may là hắn còn sót lại chút tỉnh táo cuối cùng để nhận ra kịp thời. (
"Cậu tới đây làm gì?"-Chu Hải Thành khó chịu buông tay ra khỏi người Đoàn Hiểu Trình.
Đoàn Hiếu Trình vì sự việc bất khờ xảy ra vừa nãy mà đại não rất khó khăn để tải dữ liệu, ánh mắt vừa nãy của
Chu Hải Thành làm cậu cảm thấy rất quen. À, phải rồi, chính là ánh mắt của Chu Hải Thành năm cấp 3 luôn nhìn
Lộ Tường Nguyên mà.
"Này, Đoàn Hiểu Trình, cậu điếc à?"- Lần này giọng nói của Chu Hải Thành đã dần mất kiên nhẫn.
"Em... thấy phòng anh còn sáng đèn, em tưởng anh còn làm việc nên muốn hỏi anh có cần em giúp gì không?
"Vậy thì cậu về được rồi, không có gì đâu"
Chu Hải Thành châm điếu thuốc mới, Đoàn Hiểu Trình không biết đây là điếu thứ mấy nhưng dựa vào tàn thuốc ở trên bàn thì chắc hẳn không chỉ có một hai điếu được.
"Nếu anh đã nhớ anh ấy như vậy sao không đi gặp?"
Chu Hải Thành bật cười, không biết là chế giễu Đoàn Hiểu Trình hay tự chế giễu bản thân.
"Gặp được thì anh cũng gặp rồi, căn bản cậu ta không muốn gặp anh, anh cũng không phải người cậu ấy cần gặp"
Đoàn Hiểu Trình bối rối, cậu biết Chu Hải Thành đang rất buồn nhưng đối với kinh nghiệm ít ỏi của mình, cậu nhóc chẳng biết phải khuyên thế nào cho phải.
"Em cũng không biết giữa hai anh đã có chuyện gì xảy ra nhưng nếu cứ tiếp tục như vậy thì anh mệt mỏi mà chính bản thân anh Lộ cũng không vui, nếu giữa hai người có khúc mắc, em nghĩ là nên nói chuyện để có thể thấu hiểu được nhau"
Như sợ Chu Hải Thành hiểu sai ý mình, Đoàn Hiểu Trình vội vàng nói tiếp.
"Em xin lỗi đã tự ý xen vào chuyện của hai anh, nếu em có nói sai gì thì anh cứ nói với em"
"Nếu người cậu thích có người trong lòng thì cậu thấy thế nào?"
Hả?
Đoàn Hiểu Trình ngơ ngác, sao hôm nay sếp lại khó chiều hơn bình thường vậy? Mà cũng có lúc nào anh ấy dễ chiều đâu cơ chứ...
"Um... em có nghe người ta nói rằng, nếu người mình thích đã thích ai khác thì mình nên chúc phúc cho họ, vì thấy được người mình yêu vui vẻ cũng là một loại hạnh phúc"
Chu Hải Thành chau mày. Quả thật, Lộ Tường Nguyên vui vẻ khiến tâm trạng hắn cũng tốt hơn nhưng nếu lí do vui vẻ đó mà xuất hiện từ người khác thì thật sự... rất khó để cảm thấy vui nổi.
"Nhưng mà em lại nghĩ, mình đặt tình cảm vào người ta nhiều như thế sao có thể chấp nhận được hạnh phúc của họ không có sự xuất hiện của mình? Nên chỉ cần cả hai chưa xác định mối quan hệ, em sẽ cố gắng chứng minh tình cảm của bản thân bằng mọi cách để thay đổi suy nghĩ của họ, trở thành người mà họ yêu"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]