Chu Hải Thành hơi chau mày, trong đầu suy nghĩ đến vài đối tượng có thể tiếp xúc gần với Lộ Tường Nguyên.
Hàn Vĩnh Nghi? Đừng đùa, kiếp trước hay kiếp này gì cô ta đều dây dưa với thư kí riêng bên công ty của Trầm Minh, tên họ Trầm kia còn biết được thì Lộ Tường Nguyên nếu có tình cảm sao có thể chịu đựng để bản thân mình bị 'cắm sừng'? Hơn nữa, trong thời gian Lộ Tường Nguyên đi du học cả hai còn không liên lạc gì với nhau?
Thư kí riêng của Lộ Tường Nguyên? Cô ta có gia đình rồi.... còn cách cậu tận một con giáp...
Chỉ có một mình Trầm Minh....
Không nghe thấy đối phương có động tĩnh gì, Lộ Tường Nguyên càng lúc càng đổ nhiều mồ hôi hơn, sẽ không móc dao ra đâm chết cậu chứ?
Tay của Chu Hải Thành hết nâng lên rồi lại hạ xuống, rõ ràng đây là thời cơ rất tốt để hắn có thể cướp được một chút 'tiện nghỉ' của cậu nhưng nghĩ đi nghĩ lại cuối cùng vẫn là không nỡ.
Chu Hải Thành thầm cười chế giễu bản thân, hắn rất mệt mỏi, vô cùng mệt mỏi với đống cảm xúc cứ mâu thuẫn trong lòng. Thế mà vẫn là không muốn nhìn thấy Lộ Tường Nguyên phải buồn.
Lộ Tường Nguyên bất ngờ, cậu cảm nhận được dây trói ở tay được nới lỏng, phản ứng đầu tiên của cậu là muốn cởi xuống miếng vải đang che ở mắt thì bị tay của đối phương giữ lại.
Sau khi bình tĩnh lại, cậu mới cảm nhận được xúc cảm này khá quen thuộc, còn chưa kịp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-dam-my-cuu-roi-ke-thu/3736994/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.