Khi biết được lí do Lộ Tường Nguyên kéo mình đi, Chu Hải Thành cũng không biết là nên vui hay nên buồn nữa.
Thôi thì dù sao cũng nhờ thằng nhóc đó mà Lộ Tường Nguyên chủ động nói chuyện với hắn.
Hai người đứng trước phòng chứa đồ cũ ở hội trường, nơi này cũng sắp được phá bỏ để xây một căn phòng khác khang trang hơn nên cũng khá ít người qua lại nơi này.
Lộ Tường Nguyên nấp sau lưng Chu Hải Thành chờ hắn mở cửa.
Nhưng ở trong chẳng có ai cả, Lộ Tường Nguyên hơi khó hiểu đi vào trong kiểm tra, Chu Hải Thành cũng lo lắng đi theo sau Lộ Tường Nguyên.
Khi cả hai vừa đi vào thì cửa phòng đang mở đột nhiên đóng lại trước sự ngỡ ngàng của cả hai. Chu Hải Thành chau mày đi tới kiểm tra sau đó hơi bất lực nhìn cậu.
"Bị khóa trái rồi"
Đoàn Hiểu Trình đứng ở bên ngoài cũng sợ hết hồn, cậu phải cố gắng hành động nhanh nhất có thể để hai người kia không phát hiện, tim cậu sắp nhảy ra khỏi lồng ngực rồi đó biết không?
Trầm Minh là kẻ vô sỉ đấy Đoàn Hiểu Trình đi làm nhiệm vụ đóng cửa, rất ranh ma đứng bên cạnh cậu cười tươi.
"Làm tốt lắm nhóc con, đúng nửa tiếng sau chúng ta sẽ mở cửa"
"Anh hứa rồi đó, anh Chu đáng sợ lắm, anh ấy mà mắng hay đánh em thì anh phải chịu trách nhiệm đó!"-Đoàn
Hiểu Trình còn chưa thoát được sợ hãi đã lên án Trầm Minh, cho dù có ngưỡng mộ Chu Hải Thành thật nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-dam-my-cuu-roi-ke-thu/3736977/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.