Từ sau việc Chu Hải Thành giành được vị trí hạng 1 từ Lộ Tường Nguyên thì danh tiếng của Chu Hải Thành ngày càng được biết đến nhiều hơn, trên diễn đàn trường cũng có càng nhiều lời bình luận về chuyện này.
"Này, Chu Hải Thành, tớ thấy có rất nhiều người bảo cậu gian lận để lấy được hạng 1 đó, tớ đọc buồn cười thật"-
Trầm Minh không nhịn được cười mà đưa điện thoại của mình cho Chu Hải Thành.
Chu Hải Thành nhìn lướt qua màn hình của Trầm Minh thì bĩu môi.
"Tớ mà có tiền để mua đề thì chẳng sống nhờ vào tiền học bổng rồi"
Chu Hải Thành quả thật chẳng quan tâm gì đến thông tin đó nhưng những bình luận bên dưới dám bảo thực lực của Lộ Tường Nguyên đã giảm sút thì hắn mới nóng máu. Thế là Chu Hải Thành phải tạo một tài khoản phụ để trực tiếp đấu khẩu với những người dám bàn luận không tốt về Lộ Tường Nguyên.
Nhưng chuyện đó cũng không quá lớn nên đã nhanh chóng bị những thông tin nóng hổi khác đè cho chìm rồi.
Khi thấy được ảnh của Chu Hải Thành trên diễn đàn trường, Chu Diệp khá bất ngờ, cô có cho người điều tra thông tin về Chu Hải Thành nhưng điều tra được một nửa thì lại nhảy ra một Lộ Tường Nguyên cản trở, thông tin cứ thế đứt đoạn từ đó. Với thế lực của cô hiện giờ không thể điều tra thêm, mà Chu Diệp cũng không quá chắc chắn về suy nghĩ của mình nên cũng chưa nhờ đến ai khác giúp đỡ.
Thế thì chi bằng không hỏi Lộ Tường Nguyên luôn đi?
Chu Diệp nghĩ là làm, vào giờ giải lao, vừa thấy Lộ Tường Nguyên cô đã vội đuổi theo. Vì là giờ giải lao nên rất đông người, Chu Diệp dựa vào dáng người nhỏ con của mình mới có thế chen lên được phía trước, mắt thấy sắp bắt kịp được Lộ Tường Nguyên, cô vội đưa tay lên định gọi cậu nhưng bàn tay vừa giơ lên được nửa đường thì đã bị một bàn tay khác chặn lại.
Chu Diệp hơi khó hiểu nhìn qua bên cạnh xem ai là người cản trở mình, lại còn siết tay của cô rất đau nữa.
Hóa ra người đó chính là Chu Hải Thành. Khuôn mặt nhăn lại của Chu Hải Thành chứng tỏ hắn chẳng mấy vui vẻ với hành động của Chu Diệp.
Bị siết chặt tay như vậy, Chu Diệp bất giác kêu lên, dù chỉ là một tiếng kêu khá nhỏ nhưng cũng đủ để Trầm Minh và Lộ Tường Nguyên chú ý mà quay lại.
Thấy tư thế cùng khuôn mặt cảnh giác của Chu Hải Thành như vậy, Trầm Minh liền đi trước Lộ Tường Nguyên một bước, che chắn cho cậu ở phía sau.
"Chuyện gì vậy?"-Lộ Tường Nguyên từ phía sau Trầm Minh ngó đầu ra nhìn.
Chu Diệp thấy một cảnh như vậy thì hoàn toàn cạn lời, cô không ngờ Lộ Tường Nguyên lại có tiếng nói ghê gớm như vậy, cả Trầm Minh và Chu Hải Thành đều bảo vệ anh ta rất kĩ. Mà lúc nãy tên Chu Hải Thành này từ đâu chui ra vậy chứ? Lúc đầu cô có thấy đâu?
"Anh có thể bỏ tay em ra không? Em thì có thể làm được gì chứ?"-Chu Diệp cười trừ nhìn qua Chu Hải Thành.
Nghe vậy, Chu Hải Thành mới thả tay ra.
Chu Diệp thương xót nhìn cổ tay bị Chu Hải Thành siết đến ửng đỏ sau đó nhìn sang Chu Hải Thành một lần nữa.
Ánh mắt dò xét nhìn kĩ vào khuôn mặt Chu Hải Thành rồi mới dời mắt nhìn sang Lộ Tường Nguyên.
Cô cảm thấy bản thân thật đúng đắn khi chọn Lộ Tường Nguyên để nói chuyện, hai người này nhìn chẳng có chút đáng tin nào.
"Anh Lộ, em tên là Chu Diệp ở lớp 10C, em có một chút chuyện cần trao đổi với anh, em có thể nói chuyện riêng với anh được không ạ?"
Nghe đến nói chuyện riêng, Chu Hải Thành đang nhăn nhó lại càng nhăn hơn, Trầm Minh cũng có chút không thiện cảm với kiểu chưa biết gì đã hẹn nói chuyện riêng này.
"Anh không quen em, cũng không có thói quen nói chuyện với người lạ- Lộ Tường Nguyên phũ phàng từ chối.
"Chỉ một lúc thôi ạ, 10 phút, nhất định sẽ không làm tốn của anh quá 10 phút, em thật sự rất muốn nói chuyện với anh, em sẽ không làm gì anh đâu"
Ý cuối rõ ràng là muốn nói cho Chu Hải Thành và Trầm Minh nghe.
Lộ Tường Nguyên khoanh tay, cậu biết rõ con nhóc này là ai, cũng chỉ không ngờ là nó lại học ở trường này, đúng là kiếp trước cậu đã bỏ qua rất nhiều chuyện rồi.
"Được, giờ ra về, sân sau khu thi đấu của trường, 10 phút được tính từ lúc anh thấy nhóc"
"Vâng, hẹn gặp lại anh vào giờ tan học ạ!"-Chu Diệp nói lời tạm biệt rồi cũng đi ngay, hai người kia nhìn chằm chăm cô nhiều đến nổi cô sắp mọc được thêm nhiều cái lỗ trên người rồi đó.
"Cậu rảnh quá hay sao mà lại chấp nhận mấy chuyện này vậy? Thời gian đó cậu đi về luyện tập thêm với tớ và
Chu Hải Thành có phải ý nghĩa hơn không?"-Trầm Minh đương nhiên là phàn nàn về quyết định của Lộ Tường
Nguyên rồi.
"Thì cứ coi như là tớ rảnh đi, hai cậu không thấy ánh mắt tha thiết của con bé khi nãy sao? Cũng là nói chuyện một chút thôi mà, dù sao nói chuyện ở sân sau đó hai cậu có thể thấy được tớ"-Lộ Tường Nguyên cười trừ.
Chu Hải Thành nhìn theo hướng Chu Diệp vừa đi, ánh mắt dò xét vừa rồi của con nhóc đó hắn thấy rất rõ làm hắn cũng có chút tò mò về cuộc nói chuyện này.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]