Giọng của Chu Hải Thành rất nhỏ, có vẻ rất sợ Lộ Tường Nguyên không đồng ý. Như sợ Lộ Tường Nguyên hiểu sai ý mình, Chu Hải Thành vội nói tiếp:
"Y tớ là... không cần cậu phải bỏ cái điều kiện đó đâu, cậu có thể đổi một điều kiện khác ngoài việc... không còn có liên hệ với cậu hay Lộ gia"
Phải, đây là việc mà Chu Hải Thành đã suy nghĩ rất lâu, bây giờ sống chết có được thứ hạng như mong muốn hắn mới dám ngỏ lời.
Lộ Tường Nguyên đang uống nước nghe vậy thì liền sặc luôn, Chu Hải Thành vội vàng chạy tới vuốt lưng cho Lộ Tường Nguyên.
Sau khi ho đến chảy cả nước mắt, Lộ Tường Nguyên mới miễn cưỡng khá hơn một chút.
"Tại sao cậu lại muốn như vậy?"-Lộ Tường Nguyên khó hiểu hỏi.
Điều kiện đó được đưa ra khi cả hai chẳng ưa gì nhau, Lộ Tường Nguyên sợ sức sát thương của Chu Hải Thành sau này nên bắt buộc phải đẩy được hắn đi, còn Chu Hải Thành bị Lộ Tường Nguyên bắt nạt một thời gian nên cũng chẳng muốn khi tốt nghiệp xong còn phải mang ơn cậu.
Thế mà bây giờ Chu Hải Thành lại mong muốn bỏ cái điều kiện ấy đi?
"Thời gian qua được ở cùng cậu tuy không dài lắm nhưng tớ cảm thấy rất vui, tớ cảm thấy nếu sau này chúng ta lại đi lướt qua nhau như người xa lạ thì tớ cảm thấy hổ thẹn lắm, tớ muốn... được ở bên cạnh cậu"
Sau khi nói ra được lời này, Chu Hải Thành mới thấy thoải mái, hắn rất thích Lộ Tường Nguyên, thích những lúc được ở bên cạnh cậu, thích một 'gia đình' mà Lộ Tường Nguyên đã mang đến cho hắn. Quan trọng nhất là, bản thân hắn muốn được đồng hàng cùng Lộ Tường Nguyên lâu nhất có thể, cho dù cậu có thích ai, yêu ai cũng được, chỉ cần được tiếp tục nhìn thấy cậu, hắn đã mãn nguyện.
Lộ Tường Nguyên chau mày, có chút suy tư. Cái mà Lộ Tường Nguyên sợ chính là Chu Hải Thành của 10 năm sau, tên đó chẳng khác gì một con cáo già cả, nhưng mà Chu Hải Thành bây giờ thì khác, rất đáng yêu, rất quấn người, cũng rất ấm áp nữa, cậu hoàn toàn thích một Chu Hải Thành như vậy.
Nhưng trước sau gì Chu Hải Thành cũng phải trở lại 'nơi đó, Lộ Tường Nguyên không dám đem tính mạng của mình ra cược một lần nữa, dù sao chết một lần cũng đủ rồi.
Thấy Lộ Tường Nguyên lưỡng lự, Chu Hải Thành có chút thất vọng.
"Nếu cậu cảm thấy khó quyết định quá thì tớ sẽ chọn thứ khác vậy, cậu đừng suy nghĩ nhiều"
Lộ Tường Nguyên nhìn Chu Hải Thành. Chu Hải Thành bây giờ vẫn còn non lắm, sao có thể qua mắt được một tên lão luyện đã sống qua một đời như Lộ Tường Nguyên?
"Thôi được rồi, nếu cậu đã muốn như vậy thì tớ sẽ đổi lại điều kiện một chút vậy"
Chu Hải Thành ngạc nhiên rồi lại vui vẻ, hắn rất mong chờ không biết Lộ Tường Nguyên sẽ đổi lại là gì.
"Sau này, cậu hãy đối xử tốt với gia đình tớ một chút"
Chu Hải Thành hơi khó hiểu nhìn Lộ Tường Nguyên, nhất thời chưa hiểu ý cậu là gì.
Thấy Chu Hải Thành ngơ ngác như vậy, Lộ Tường Nguyên thầm cười trong lòng. Ước gì Chu Hải Thành mãi như vậy nhỉ? Thật dễ đoán.
"Cậu cũng biết rồi, sau khi tớ tốt nghiệp, tớ có rất nhiều công việc cần phải làm, việc vừa học vừa làm sẽ chiếm của tớ rất nhiều thời gian. Sau này nếu không có gì thay đổi tớ sẽ là người kế thừa gia sản của Lộ gia, đến khi đó thời gian tớ dành cho gia đình cũng không còn nhiều, phiền cậu những lúc như vậy có thể giúp tớ để ý đến ba mẹ và chị Vy Vy"
Thật ra, Lộ Tường Nguyên chẳng có suy nghĩ như vậy, cái mà Lộ Tường Nguyên muốn nói chính là mong Chu Hải Thành đừng làm việc gì động tới gia đình của cậu. Nhưng nếu nói như vậy rồi sau này Chu Hải Thành rảnh rỗi nghĩ lại nữa thì người chết chẳng phải là cậu sao?
Dù có thiện cảm với Chu Hải Thành như thế nào thì cậu cũng chẳng muốn đặt cược gia đình của mình.
Chu Hải Thành nghệt mặt ra, nhất thời chưa load được lời của Lộ Tường Nguyên. Sau khi chắc chắn rằng bản thân mình có thể tiếp tục được ở bên cạnh Lộ Tường Nguyên thì ánh mắt của hắn lại rực sáng, Chu Hải Thành không kiềm được ôm chầm lấy Lộ Tường Nguyên.
Bình thường chỉ có Lộ Tường Nguyên muốn ôm Chu Hải Thành thôi mà bây giờ Chu Hải Thành lại là người chủ động ôm cậu. Lộ Tường Nguyên hơi lúng túng một chút nhưng cũng ôm lại, thân nhiệt của Chu Hải Thành rất ấm, mùi hương cũng rất dễ chịu.
"Lộ Tường Nguyên, cảm ơn cậu"
Vì đang ôm chặt cứng nên Lộ Tường Nguyên cũng chẳng thấy được biểu cảm của Chu Hải Thành nên cũng không biết tên này đang có tâm tư gì.
"Cảm ơn về chuyện gì?"
"Về tất cả mọi thứ"
Ánh mắt của Lộ Tường Nguyên hơi tối lại, bàn tay ôm Chu Hải Thành cũng bất giác siết chặt hơn. Cậu rất sợ việc
Chu Hải Thành sẽ rời đi, dẫu biết việc đó chỉ là sớm hay muộn mà thôi nhưng cậu rất thích Chu Hải Thành của bây giờ.
Lộ Tường Nguyên lại buồn cười chính suy nghĩ của mình, từ khi nào mà Chu Hải Thành lại chiếm một vị trí quan trọng trong tâm trí của mình như vậy chứ?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]