“Cậu đó Lộ Tường Nguyên, rốt cuộc cậu nghĩ gì khi cho Chu Hải Thành ở chung vậy?”-Trầm Minh ghé sát hỏi nhỏ Lộ Tường Nguyên.
Lộ Tường Nguyên lướt lướt điện thoại, có vẻ không mấy hào hứng với câu hỏi này.
“Tớ muốn cậu ấy mang ơn tớ”
“Hả? Đầu cậu bị úng nước sao? Cậu ta mang ơn cậu thì có thể trả bằng cách nào chứ? Làm thuộc hạ suốt đời cho cậu sao?”-Cho dù vô cùng phản đối nhưng Trầm Minh vẫn nói rất khẽ, vừa đủ cho hai người nghe.
“Sau này cậu sẽ hiểu thôi”-Lộ Tường Nguyên nhún vai.
Đột nhiên cả lớp trở nên xôn xao, Trầm Minh quan sát một chút thì biết rằng hóa ra là trường đã công bố điểm.
Cách công bố điểm của trường cũng ác độc, không những công khai điểm của từng học sinh mà còn tốt bụng xếp hạng học sinh toàn trường.
Và đương nhiên hạng một và hạng hai trước giờ vẫn không đổi.
“Vãi, thế mà lại để thua cậu 0,75 nữa? Cái môn ngoại ngữ này luôn luôn kéo điểm tớ xuống mà?”
Cách tính điểm của trường là lấy điểm tổng của tất cả các môn cộng lại nên việc những ai học lệch khá là mất lợi thế.
“Cậu nên cải thiện cách phát âm của mình đi”
“Để tớ xem tên của Chu Hải Thành nhé”
Lộ Tường Nguyên cũng hứng thú nhìn qua điện thoại của Trầm Minh, dù biết rằng lén coi điểm người khác là không tốt chút nào.
“Hạng 30? Cũng được quá đấy chứ?”
Lộ Tường Nguyên nhìn sơ qua bảng điểm của Chu Hải Thành, các môn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-dam-my-cuu-roi-ke-thu/3729198/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.