Chu Hải Thành giật mình hay nói đúng hơn là cảm thấy bất ngờ. Ánh mắt này của Lộ Tường Nguyên không phải là lần đầu, lâu lâu hắn cũng từng nhìn thấy ánh mắt ấy nhưng chỉ là thoáng qua, lúc sau dường như Lộ Tường Nguyên nhận ra gì đó rồi lại trở nên bình thường.
“Cậu bình tĩnh lại một chút đi, là tôi mà”-Chu Hải Thành suy nghĩ một lúc lâu mới có thể nói được như vậy.
Có thể là người giống người nên phản ứng của Lộ Tường Nguyên mới gay gắt như vậy, chứ vào khoảng thời gian cậu thiếu gia này bắt nạt hắn hoàn toàn không có loại biểu cảm như thế.
Lộ Tường Nguyên nghe vậy quả nhiên bình tĩnh hơn, cậu thở hắt ra một hơi, kiếp trước trúng phải thứ này cậu liền có người để dập lửa, bây giờ thì hay rồi, bên cạnh không những là một tên đực rựa mà còn là kẻ thù không đội trời chung.
“Cậu có nước không?”-Nóng đến mức giọng của Lộ Tường Nguyên cũng khàn đi.
“Nước sao? Không có”-Chu Hải Thành nghĩ rằng đi sẽ nhanh thôi nên không chuẩn bị thêm gì cả.
Lộ Tường Nguyên thở dài, cố gắng trấn áp cơn khó chịu trong người để không phải nổi nóng với Chu Hải Thành.
Nhưng tên họ Chu nào đó thì cứ lo lắng không thôi, không phải là lo lắng xuất phát từ lòng trắc ẩn mà chỉ là chút áy náy về việc mình ăn nhờ ở đậu nhà tên này thôi.
Chu Hải Thành đưa tay định sờ vào trán Lộ Tường Nguyên để kiểm tra thân nhiệt, bàn tay đưa đến nửa đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-dam-my-cuu-roi-ke-thu/3729197/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.