“Cậu... cậu là ai?”-Cô nàng kia hoang mang hỏi.
“Câu đó tôi hỏi cô mới phải, đây là xâm nhập nhà người khác trái phép đó”
“Hể? Không lẽ đây không phải là nhà của Lộ Tường Nguyên? Nhưng mình đâu nhớ nhầm chứ?”-Cô nàng kia chau mày đánh giá xung quanh.
Giọng của cô nàng đó tự hỏi rất nhỏ, Chu Hải Thành lắng tai lên mới nghe được tên của Lộ Tường Nguyên.
“Cô... quen Lộ Tường Nguyên sao?”
Cô nàng kia vẫn chưa trả lời thì bên ngoài cửa đã truyền đến giọng nói của Lộ Tường Nguyên.
“Sao lâu thế Chu Hải Thành? Cậu không tìm thấy sao?”
Vừa nghe thấy giọng của Lộ Tường Nguyên, cô nàng kia đã vội vàng vụt ra phía sau Chu Hải Thành, đi đến chỗ phát ra âm thanh.
Lộ Tường Nguyên vừa đến cửa phòng đã bị một vật thể lạ ôm chặt cứng, nước mắt nước mũi giàn giụa.
“Aaa... đúng là nhà của em rồi, chị tưởng là đi đến nhầm chỗ rồi chứ, suýt chút nữa là quê rồi”
Lộ Tường Nguyên ôm cô nàng đó, rồi lại nhìn đến khuôn mặt bối rối của Chu hải Thành.
“Trương Hàn Linh, chị đừng mè nheo nữa, chị dọa bạn em sợ rồi đó”-Lộ Tường Nguyên thở dài vỗ vỗ đầu cô nàng nào đó đang ôm mình.
Nghe thấy tiếng khóc, Trầm Minh cũng vội vã chạy lên xem tình hình.
“Chuyện gì vậy?”
“Oa, Trầm Minh, nay em lại cao thêm sao?”-Trương Hàn Linh bỏ Lộ Tường Nguyên rồi trườn sang ôm Trầm Minh.
“Đây là... ai vậy?”-Chu Hải Thành đi đến chỗ Lộ Tường Nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-dam-my-cuu-roi-ke-thu/3730897/chuong-25.html