Hôm nay thời tiết khá đẹp, bầu trời xanh thẳm không một gợn mây, không khí mùa hè không hề oi bức mà ngược lại rất mát mẻ khiến người ta có cảm giác như trời đang vào thu. Tiếng ve ve không ngừng kêu của những con ve sầu già, khiến cho nhịp sống như trở nên nhộn nhịp, vui tươi lạ lùng.
Tiểu Khiết mặc một chiếc áo phông màu trắng kèm theo là một chiếc quần đến đùi, màu xanh nước biển. Với mùi pheromone mùi tuyết dịu mát, hơi lạnh lại càng khiến cho người ta trở nên say đắm. Hôm nay siêu thị khá đông đúc, siêu thị này rất được lòng người dân bởi sự tươi ngon của thức ăn và sự đầy đủ đa dạng của các mặt hàng. Tiểu Khiết lấy một chiếc giỏ đựng, cậu đang suy nghĩ xem bản thân nên mua gì để ngày mai nấu cho Minh Trường ăn khi anh đi công tác trở về.
Ở khu bán cá chỉ còn duy nhất một suất cá ngừ, Tiểu Khiết vươn tay định lấy thì chạm vào tay của một ai đó. Tiểu Khiết giật mình rụt tay lại e dè nhìn đối phương, còn đối phương khi nhìn thấy cậu thì không giấu nổi cảm xúc kinh ngạc ôm chầm lấy cậu:
'Tớ là Bảo An , bạn thân hồi cấp ba của cậu đây cậu còn nhớ tớ không'
Tiểu Khiết ngờ ngợ nhớ ra sau đó không giấu nổi niềm vui vẻ mà cười tươi. Hai người vừa đi mua đồ vừa tâm sự với nhau ôn lại chuyện cũ. Sau khi thanh toán ở quầy thu ngân xong Tiểu Khiết cho Bảo An phương thức liên lạc rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-dam-my-abo-yeu-em-suot-kiep/3749077/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.