Tác giả: HTS
---
Tử Kỳ ngồi đối diện với anh trong khoang cáp treo, hắn vui vẻ với mấy quả dâu tươi lắc trong hộp của mình, thỉnh thoảng nhìn xuống dưới chân cáp, khung cảnh mấy vườn dâu trồng trong nhà kính khuất đằng xa xa đã bắt đầu lên đèn rồi, buổi chiều ngồi ở giữa không trung ngắm cảnh đối với hắn mà nói thì đúng là lần đầu tiên, có lẽ cũng vì vậy mà Tử Kỳ háo hức không làm sao ngăn lại được.
“Anh Tuyên, mình đi hướng này qua bên kia sẽ đến đâu vậy?”
“Thiền viện Trúc Lâm!”
Nhận được câu trả lời của anh, hắn tò mò đến cái tên quen thuộc đó nhưng xem ra lại không hứng thú chút nào.
“Chỗ đó không phải là cái Chùa sao? Tự nhiên dắt người ta đi chơi mà lại đi Chùa?”
“…”
Nghe Tử Kỳ cảm thán về nơi sẽ đến, anh vừa mở chai nước định uống đã suýt chút nữa phải bật cười thành tiếng. Trông cái điệu bộ nhăn nhó kia của hắn trước đây anh còn thấy khó coi lắm mà, chẳng hiểu sao lại nhanh như vậy anh đã cảm thấy quen thuộc đến mức độ bản thân có thể hình dung ra hắn sẽ tỏ thái độ ra sao, nói những câu thế nào khi biết đáp án của anh.
“Đi qua bên đó cũng đâu nhất thiết phải vào xem!”
“Không vào xem thì cũng không được, đã lỡ là dân Đà Lạt rồi mà mai mốt ai đó hỏi mình bên trong Thiền Viện Trúc Lâm có gì, mình lại nói tầm bậy tầm bạ thì đâu có được!”
“…”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-bl-u-me/3620710/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.