Tác giả: HTS
---
Ba ngày sau khi có thông báo tìm được Tử Kỳ, mẹ đề nghị vẫn để hắn lại bệnh viện để được chăm sóc tốt hơn cho đến khi hắn khỏe hẳn. Mấy ngày đó, ba và mẹ thường xuyên túc trực tới thăm, mỗi lần tới đều chuẩn bị đồ ăn ngon cho hắn tẩm bổ, nhưng để đồ ăn ngon đúng với ý hắn thì chỉ có Lam Tuyên đích thân vào bếp mới thỏa mãn thôi.
“…”
Ngày trước, mấy món ăn thường thấy ở nhà được Lam Tuyên nấu đa số đều rất chay tịnh, rau chắc chắn sẽ được ưu tiên nhiều hơn so với thịt cá. Mà nếu có thịt cá đi nữa, cách nêm nếm của anh cũng khá vừa vị. Ớt ăn kèm hoặc các gia vị nồng đậm đa số sẽ làm nước chấm, ít khi được trực tiếp ướp vào trong đồ kho hoặc đồ chiên.
Cách nấu ăn của anh tuy là rất ngon nhưng lần nào cũng bị cái tên khó ưa ấy chê nhạt nhẽo. Lần nào trong bữa cơm hắn cũng phải ăn thêm chút tỏi cay, ớt cay, hoặc phải thêm vào chút gia vị mằn mặn cay cay gì đó mới vừa khẩu vị. Vậy mà suốt mấy ngày kể từ khi hắn trở về, ba và mẹ đều phải chịu trận cái cảnh nguyên cả bữa cơm lúc nào cũng có màu ớt đỏ tươi, mùi tỏi nồng đậm, thậm chí còn có món được thêm cả gừng và riềng.
“…”
Điển hình giống như hôm nay, buổi trưa đi học về Lam Tuyên xin nghỉ hẳn mấy tiết học thêm buổi chiều để chuẩn bị đồ ngon đem vào bệnh viện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-bl-u-me/3620641/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.