"Anh đã cảm thấy tốt hơn chưa?" Vũ hỏi, ánh mắt lo lắng nhìn vào Đăng Anh, cũng tỏa ra một ít pheromone để xoa dịu tâm trí của anh.
Đăng Anh vẫn vậy, gương mặt mệt mỏi và đôi mắt đỏ ngầu vì nước mắt. Anh thở dài, cảm giác nặng trĩu trong lòng như đá đè, khiến lời nói cũng trở nên nghẹn lại.
Trong không gian tĩnh lặng, sự im lặng kéo dài khiến Vũ lo lắng hơn. Đăng Anh lắc đầu, không thể tìm ra từ ngữ để diễn tả bản thân vào lúc này, hơi thở anh trở nên nặng nề.
"Vũ, chỗ này của anh." Đăng Anh ấn vào bên bụng dưới... "Anh cảm thấy nóng và ngứa ran, anh muốn em đút nó vào, có được không?" Đăng Anh nói với giọng nỉ non.
Đăng Anh đưa tay chạm vào thứ đó, đã đưa vào lỗ huyệt của mình, Vũ giật mình giữ tay Đăng Anh lại.
"Xin em đó, làm đi mà, anh không chịu nỗi được cảm giác này nữa." Khuôn mặt anh không còn vẻ lạnh lùng mà thường thấy, giờ đây thể hiện nỗi đau, sự thất vọng.
Đôi môi cắn chặt, không phát ra lời nào nữa, chỉ là những tiếng nấc nghẹn ngào dội lại trong không gian tĩnh lặng. Từng nhịp tim như Vũ như bị bóp nghẹt, khiến không khí xung quanh càng trở nên nặng nề.
Tóc Đăng Anh rối bời, những lọn tóc ướt mồ hôi dính vào trán, tạo nên vẻ bề bộn, như tâm trạng hỗn loạn trong lòng. Vũ đưa tay lên, cố gắng lau đi nước mắt, nhưng chỉ càng làm cho chúng thêm tràn lan.
Vũ ôm lấy Đăng Anh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-abo-doa-nhung-tuyet-vi-nguoi-ma-no-ro/3742421/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.