"Vũ.. đừng chạm vào nơi đó nữa.. đủ rồi, em mau chóng đút vào đi."
"Không được." Vũ nhắm mắt lại, xem như không nghe không thấy để không phải nuông chiều theo mong muốn của Đăng Anh.
Vũ cũng chỉ có tìm hiểu đôi chút về chuyện làm tình giữa nam với nam, vì trước đó, khi cậu phát tình cậu đã nghĩ đến Đăng Anh, cũng tò mò muốn biết làm tình là như thế nào nên đã đi tìm hiểu.
Bây giờ, cậu đang cố gắng vừa nới lỏng vừa tìm chỗ gọi là tuyến tiền liệt, chỗ mà người ta nói sẽ làm người tiếp nhận cảm thấy sướng rân.
"Hức.. Ha.. Vũ à.. Đừng làm vậy nữa.. khó chịu lắm.." Đăng Anh siết chặt chiếc mền và thỏ thẻ.
Đến một lúc, Vũ dường như đã tìm ra nó, khi đâm đến đó, Đăng Anh siết chặt lại hơn, đồng thời âm thanh từ cổ họng cũng trở nên kì lạ hơn.
Vũ đã cho được ba ngón tay vào, đủ rộng để đưa thứ của mình vào và Đăng Anh đã bắn ra thêm một lần nữa.
"Đủ rồi mà.. " Đăng Anh vương tay ra muốn ôm Vũ, cậu cũng chiều theo bằng cách cúi người xuống để anh vòng tay qua cổ.
Đăng Anh, với ánh mắt đầy khao khát, để mặt lại gần gương mặt người kia, làn da mềm mại như cánh hoa. Họ nhìn nhau, ánh mắt chạm vào nhau như đang nói lên những điều không cần lời. Một nụ cười nhẹ nhàng nở trên môi, như dấu hiệu cho một khoảnh khắc đẹp sắp xảy ra.
Rồi, với một chút ngập ngừng, Đăng Anh hôn lên má, nhẹ nhàng và đầy trìu mến. Cảm giác ấm áp từ đôi môi chạm vào làn da như một cái chạm đầy yêu thương, mang theo sự nâng niu và bảo vệ. Vũ hôn khẽ nhắm mắt lại, để cảm nhận trọn vẹn sự dịu dàng ấy.
Cảm giác lâng lâng lan tỏa trong lòng, khiến trái tim đập nhanh hơn một nhịp. Hơi thở nồng nàn và sự thân mật ấy như xua tan mọi lo âu, chỉ còn lại khoảnh khắc ngọt ngào giữa hai người.
Đăng Anh hôn má rồi lại hôn cổ, hành động như cầu khiến Vũ đâm vào người anh đi, lần này Vũ không từ chối nữa.
Đâm lút cán chỉ trong cú thúc đầu tiên, điều đó đã làm Đăng Anh cảm thấy choáng váng và khó thở. Bên dưới bất giác siết chặt lấy dương vật của Vũ.
"Anh ơi." Vũ run run ôm lấy Đăng Anh.. "Chặt quá.. em đau."
Đăng Anh như bị nghẹt thở, không nói nên lời, vì siết chặt quá nên Vũ không dám động, sợ làm Đăng Anh bị thương.
Vũ nhẹ nhàng vuốt ve, thỉnh thoảng thì thầm những lời an ủi bên tai anh. Cảm giác ấm áp từ bàn tay Vũ khiến anh dần bình tĩnh lại, những căng thẳng dần tan biến. Họ cùng nhau chìm đắm trong khoảng khắc tỉnh lặng, chỉ có nhịp tim và hơi thở hòa quyện.
Vũ nhẹ nhàng nghiêng đầu, đôi môi chạm vào nhau, ban đầu chỉ là những tiếp xúc nhẹ nhàng, đầy ngại ngùng. Rồi, sự ấm áp lan tỏa, họ tìm thấy nhịp điệu chung, những cái hôn trở nên sâu lắng và say đắm hơn.
Mùi hương pheromone thoang thoảng quanh họ, hòa quyện với cảm giác ngọt ngào, khiến khoảnh khắc trở nên bất tận. Họ chìm đắm trong nhau, như thời gian ngừng lại, chỉ còn lại những cảm xúc chân thật và nụ hôn êm ái.
Cảm thấy tâm trạng Đăng Anh đã thoải mái hơn, Vũ mới dám động, Vũ bắt đầu thúc vào đợt, anh bắt đầu bằng những âm thanh nhỏ nhẹ, từng cú chậm của cậu khiến anh cảm thấy như trong mình có dòng điện chạy qua.
Những giọt nước lại lăn dài trên má, cậu không ngừng rên rỉ hy vọng Khải Vũ sẽ chậm lại.
"Vũ.. chậm lại chút.. Hức.. em.. sâu quá." Vũ vẫn không ngừng thúc, vì cảm giác nóng bỏng đó khiến Đăng Anh không ngừng tỏa ra pheromone làm lưu mờ đi tâm trí của cậu.
Cậu vẫn cố tỉnh táo nhưng có vẻ như điều đó là quá khó, cơ thể Đăng Anh run rẩy và chuyển động theo từ nhịp, anh siết chặt ga giường và cắn chặt môi đến sắp bật máu.
"Anh, choàng tay qua cô em đi, ôm em đi." Khải Vũ cúi người xuống. "Và đừng cắn môi mình, hôn em đi."
Đăng Anh ngoan ngoãn nghe theo mọi lời mà cậu nói, ôm chặt cậu, cơ thể hai người họ cọ sát với nhau nhiều hơn.
Cậu há miệng ra để hôn và anh cũng vậy, lưỡi họ khẽ quấn quýt, khám phá từng ngóc ngách của nhau, tạo nên cảm giác vừa say đắm vừa ngọt ngào. Những tiếng thở hổn hển hòa lẫn vào nhau, và tay họ siết chặt, như muốn hòa quyện tất cả những gì họ có.
"Ha.. ưm, a.. Hức." Đăng Anh chỉ có thể phát ra những tiếng đứt quãng sau mỗi cú thúc của Vũ.
"Anh cảm thấy cơ thể mình như thế nào?" Ý Vũ muốn hỏi thăm xem Đăng Anh có bị khó chịu gì thêm do kì phát tình hay đỡ hơn giống như làm chủ được tâm trí chưa.
"Anh thấy.. sướng lắm.. Của em đâm sâu đến tận đây, nó đang nhô lên xuống theo chuyển động.. Hức.. em có cảm nhận được không?" Đăng Anh ưỡn lưng hơi ngã về phía sau, Vũ sợ anh té nên đưa tay ra ôm lại.
"Không.. ý em không phải.." Vũ cười trừ.. "Em biết anh đang cảm thấy rất thích, eo của anh đang chủ động chuyển động kìa."
"Vậy sao." Đăng Anh cũng không biết mình đã vô thức làm thế. "Anh thích em.. anh thích em lắm.."
"Em sẽ tin câu này nếu anh chấp nhận nói nó một lần nữa lúc tỉnh táo." Vũ thở dài. "Nhưng, em cũng thích anh"
Vũ mút nhẹ chỗ xương quai xanh và cắn nó tạo ra vết đỏ.
"Ưm-! Khoan đã, dừng lại chút đi.. Anh cảm thấy có gì đó.. Anh sắp ra." Đăng Anh toang muốn đẩy Vũ ra nhưng lại bị cậu giữ lại. "Đừng, Vũ, đó không phải tinh dịch đâu... thả anh ra đi.. A.. Hức.. Anh không nhịn nổi đâu"
" Vũ nghe Đăng Anh nói lại nở ra một nụ cười gian xảo."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]