Từ lúc bước ra khỏi phòng Tiêu Chiến...
Đến nay...
Đã năm ngày trôi qua...
Vương Nhất Bác đeo dây cáp quan sát phim trường.
Lao đầu vào đóng phim cũng không tránh khỏi có một chút nhàn rỗi.
Tựa như hiện tại.
Vương Nhất Bác đang treo trên không trung.
Phía bên dưới còn đang sắp xếp lại đạo cụ.
Lúc này trong đầu cậu lại hiện lên hình ảnh người sói kia sẽ hướng tới cậu mà phát điên.
Suy nghĩ này dần dần tràn đầy tâm trí cậu.
Âm thanh của người sói khuôn mặt của người sói, hương vị của người sói...
"Haiz..." Vương Nhất Bác thở dài, nghe thấy động tĩnh phía dưới liền tiến vào trạng thái, bắt đầu quay phim.
Bởi vì đoàn làm phim đã sắp xếp thời gian của diễn viên, đêm nay muốn đuổi cảnh quay, Vương Nhất Bác có chút mệt mỏi.
Quay thẳng đến rạng sáng mới được tháo gỡ lớp hóa trang, kéo lê cơ thể mệt mỏi đi về khách sạn, vừa mở cửa phòng liền ngã quỵ xuống giường.
"A..." Vương Nhất Bác nhíu mày, cầm điện thoại di động lên xem ghi nhớ.
"Tiêu Chiến à... tôi muốn uống máu..." Vương Nhất Bác nhắm mắt, chẹp chẹp miệng lẩm nhẩm.
"Không quên được tình yêu của em như kết..." Chuông điện thoại di động bỗng nhiên vang lên, Vương Nhất Bác tựa hồ bị dọa sợ, run rẩy đi qua.
"Alo?" Vương Nhất Bác bắt máy, có chút không kiên nhẫn.
"..." Phía đối diện rõ ràng bị ngữ khí dữ dằn của Vương Nhất Bác làm cho sửng sốt, "Alo, là tôi, Tiêu Chiến."
"..." Vương Nhất Bác lúc này mới mở mắt ra nhìn điện thoại, "À... Ừm... có chuyện gì sao?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/zsww-chien-son-vi-vuong-ket-khe-uoc/1095396/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.