Tiêu Chiến vốn chỉ là trước mắt tối sầm, thân thể không ổn định một chút.
Nhưng động tác Vương Nhất Bác đón lấy hắn quá nhanh.
Nếu hắn không tiếp tục "choáng" thì cũng quá ngại ngùng rồi đi...
Có chút động tĩnh, hẳn là Vương Nhất Bác ngồi xuống giường.
Tiêu Chiến nghĩ, Vương Nhất Bác đã chủ động sang đây...
Tuy cậu là vì máu... nhưng cũng không tồi nha!
Hai tay Vương Nhất Bác áp lên mặt.
Kẽ tay hé mở nhìn Tiêu Chiến đang "hôn mê".
Tiêu Chiến nhịn rất lâu, cắn răng một cái, thôi thì cứ mở mắt ngả bài đi!
"Tiêu Chiến à..."
Thanh âm Vương Nhất Bác bỗng nhiên vang lên làm Tiêu Chiến không dám động đậy.
Tiêu Chiến tỉnh táo lại, nghe Vương Nhất Bác nói tiếp.
Thế nhưng lại không nghe thêm bất kì âm thanh nào nữa, Vương Nhất Bác chỉ gọi tên hắn một cái liền không nói thêm gì nữa.
Trong lòng Tiêu Chiến ngứa ngày, nhịn chết hắn rồi!
Bỗng nhiên, một vật vô cùng mềm mại quen thuộc bao trùm lên đôi môi hắn, chỉ trong chốc lát liền rời đi.
"..." Đây là gì vậy...
Tiêu Chiến âm thầm kéo căng ngón chân một cái, vừa rồi... vừa rồi... vừa rồi...!
"Ôi mẹ ơi...!" Vương Nhất Bác bụm mặt ngồi lại ghế, mặt đỏ kì dị.
Một ma cà rồng cao quý như cậu tại sao lại sa đọa đến mức hôn trộm một người sói như vậy chứ...
Vương Nhất Bác bên này gần như phát điên, người trên giường lại không có bất kì phản ứng nào, hoặc là nói, tim hắn dường như ngừng đập rồi.
"Nếu như anh là con người, tôi chắc chắn sẽ cùng anh bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/zsww-chien-son-vi-vuong-ket-khe-uoc/1095395/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.