"Ca!"
*Cốc, cốc, cốc!*
"Ca! Anh mở cửa đi!" Gary hung hăng gõ cửa nhưng vị chủ nhân lại không có chút động tĩnh nào.
"Ca!" Gary lại vươn tay định gõ cửa.
*Kít...* Cửa mở ra.
"Ồn ào quá." Vương Nhất Bác không đi dép, vừa mở cửa liền đi thẳng vào nhà.
Nhìn chằm chằm cửa nhà vừa mở, Gary chần chừ một chút.
"Đây là... bãi rác sao...?" Gary vừa đi vừa đá rác.
"Ngại bẩn thì đi đi." Vương Nhất Bác đột nhiên nằm vật xuống giường, trùm chăn kín mít.
"Mấy ngày nay anh làm gì vậy, không trả lời điện thoại của em, làm em lo muốn chết!" Gary miễn cưỡng tìm được một cái ghế coi như là sạch.
"Điện thoại à..." Vương Nhất Bác ngồi dậy, nhìn ngó một chút, thấy bên trong bình rượu trên quầy bar làm bằng kính là chiếc điện thoại đang trôi nổi, "Ừm... bảo sao tìm không thấy."
"..." Gary nhìn chiếc điện thoại bị ngâm rượu đã mấy ngày, "Ca, anh thất tình đấy à?"
"Xùy... Có cái mông!" Vương Nhất Bác lại một lần nữa nằm vật xuống giường, "Chưa từng yêu đương thì thất tình kiểu gì?"
"Lần trước em gặp anh... còn cùng chị dâu..." Gary nói.
"..." Vương Nhất Bác dùng sức nhắm chặt mắt không nói gì.
"Anh với Tiêu C..."
"Đừng nhắc đến anh ta!" Vương Nhất Bác vừa nghe đến chữ Tiêu liền cầm gối ném Gary.
"..." Gary bắt lấy chiếc gối đang bay tới, "Được, được, được... Nhưng anh cũng không thể nào cứ như vậy mãi được. Cô gái kia không phải giống chị Đồng Đồng như đúc sao? Anh không theo đuổi chị ta sao?"
"Không phải là giống nhau như đúc, chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/zsww-chien-son-vi-vuong-ket-khe-uoc/1095393/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.