"Học trưởng sao còn chưa ra vậy?" Lâm Y Đồng chống đầu nhìn chằm chằm phòng Tiêu Chiến.
"Chắc do uống nhiều quá thôi." Vương Nhất Bác thuận miệng nói.
Nhưng ở trong căn phòng được đặt riêng, Tiêu Chiến ở trên bàn thoạt nhìn quả thực đã uống say.
"Viễn Thần ca ca, Chiến ca có phải uống nhiều quá rồi không?" Gary ngồi trên đùi Ninh Viễn Thần nhìn Tiêu Chiến.
"Em xuống trước đã Tiểu Giai, anh đưa Tiêu tổng đi, cũng không còn sớm nữa, ngày mai bọn anh phải về rồi." Ninh Viễn Thần vỗ vỗ Gary.
Tròng mắt Gary xoay tròn.
"Không đâu Viễn Thần ca ca! Anh không được đưa Chiến ca đi, anh chỉ có thể đưa em đi!" Gary ngồi trước ngực Ninh Viễn Thần làm nũng.
"Chuyện này..." Nam hài tinh nghịch làm nũng trong ngực, mấy ai có thể chịu đựng được, Ninh Viễn Thần luống cuống, "Nhưng Tiêu tổng cũng không thể tự đi được mà."
"Ca ở bên ngoài, anh ấy có thể, để em đi gọi ca." Gary nâng người lên.
"Đừng... cậu ấy sẽ không vui." Ninh Viễn Thần không còn cảm tình gì với Vương Nhất Bác.
"Ca rất tốt, tuyệt đối sẽ giúp mà!" Gary thề non hẹn biển.
"Vậy em muốn anh khoanh tay đứng nhìn?" Ninh Viễn Thần nhéo má Gary.
"Giống nhau cả mà! Vậy em đi gọi ca! Anh chờ nhé!" Gary nhanh nhẹn nhảy xuống khỏi người Ninh Viễn Thần.
"Ca!" Gary gọi một tiếng, đi đến bàn, "Chiến ca uống say rồi, anh giúp em đưa anh ấy về khách sạn đi."
Một giây trước Vương Nhất Bác vừa nói có thể hắn đã uống say, một giây sau Gary liền nói hắn uống say thật.
Điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/zsww-chien-son-vi-vuong-ket-khe-uoc/1095392/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.