Warning: không phải H mà mọi người nghĩ đâu:') Tôi edit mà còn phải thốt lên một câu "Đm" cơ mà:)
"Thật đáng ghét!" Gary cúp điện thoại, nhìn thoáng qua người nằm trên giường, "Cứ nhằm vào những lúc như thế này mà gây sự."
"Viễn Thần ca? Viễn Thần ca!" Gary đi đến bên giường, vén gọn lọn tóc vàng sau tai, "Nhìn em, nhìn em này!"
Người đã say đến bất tỉnh nhân sự lại còn có thể nghe lời mà nghiêng đầu sang chỗ khác, nhìn thẳng vào đôi con ngươi người đối diện.
"Anh ngoan ngoãn ở đây chờ em trở lại nhé."
Nói xong câu đó, lam quang trong mắt Gary dần nhạt đi, xoa đầu ninh Viễn Thần một cái rồi mới xoay người rời đi.
"Tiêu Chiến, xuống nào." Vương Nhất Bác mở cửa xe, Tiêu Chiến không có động tĩnh gì.
"Tiêu Chiến?" Vương Nhất Bác véo eo hắn.
Nhìn theo ánh mắt Tiêu Chiến, cậu trông thấy ngọn núi hoang cách đó không xa, trên trời vậy mà đã xuất hiện trăng tròn.
"..." Vương Nhất Bác yên lặng bỏ tay trên eo xuống, "Tôi nói này Tiêu Chiến, còn lâu nhé, anh nhịn lại cho tôi, nghĩ cũng đừng nghĩ! Cmn! Buông tôi ra!"
Lời còn chưa nói hết, một thân ảnh cường tráng đã nắm lấy Vương Nhất Bác hướng đến ngọn núi hoang mà chạy.
Khu biệt thự rất ít người, Vương Nhất Bác cũng không lo lắng chuyện này, cậu là đang lo cho cái mạng nhỏ của mình a!
"Dừng lại! Tiêu Chiến! Mẹ anh!" Vương Nhất Bác bị Tiêu Chiến xóc có chút muốn nôn, bất đắc dĩ lại phóng xuất ra dáng vẻ ma cà rồng.
Tiêu Chiến đem người kéo thẳng lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/zsww-chien-son-vi-vuong-ket-khe-uoc/1095387/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.