"Đừng vội tức giận." Tiêu Chiến mỉm cười nhìn Vương Nhất Bác, "Ở cùng với tôi cũng không làm cậu ủy khuất đi? Tôi đã điều tra tình huống của chúng ta hiện tại, mấy ngày nay, hẳn là cậu cũng không dễ chịu gì nhỉ?"
"..." Vương Nhất Bác trầm mặc nhìn chằm chằm Tiêu Chiến, cậu đã ba ngày không ăn gì, bất luận là loại máu nào đi chăng nữa cậu đều cảm thấy buồn nôn, tuy rằng không uống máu cậu sẽ không chết nhưng không có máu quả thật là sẽ ảnh hưởng đến ma cà rồng. Chí ít thì hiện tại Vương Nhất Bác đang vô cùng yếu, hơn nữa muốn ăn còn không được, bình thường nhìn thấy đồ ăn cậu sẽ không muốn ăn, nhưng một thời gian dài không có gì trong người thì cậu sẽ bị ảnh hưởng.
"Cho nên, tôi tới đây là cùng cậu bàn chuyện hợp tác, đôi bên cùng có lợi mà không phải mỗi lần nhìn thấy cậu đều bày ra bộ dạng thiếu cậu hay gì gì đó."
"Có thể, nhưng anh nghĩ cũng đừng nghĩ đến việc có ý đồ với tôi."
"Phốc..." Tiêu Chiến cười ra tiếng, "Cậu nên biết tôi với cậu có khế ước người sói, cho nên cậu biết đấy, tôi đối với cậu tình cảm tựa như một cặp vậ..."
"Ta nhổ vào!" Vương Nhất Bác đánh gãy Tiêu Chiến, "Anh cũng là hậu duệ của tôi, trong lòng tôi cũng chỉ coi anh là nhãi con mà nhìn."
"..." Tiêu Chiến để tay tại bên miệng, dùng để che giấy khóe miệng không kiềm chế được của chính mình.
"Tiêu tổng, tôi có thể vào được không?" Ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa và âm thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/zsww-chien-son-vi-vuong-ket-khe-uoc/1095370/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.