25.
Câu hỏi này cứ luẩn quẩn trong đầu tôi, khiến tinh thần tôi rơi vào trạng thái xuất thần.
Tống Kha Dữ lo lắng nhìn tôi.
“Sao vậy? Niệm Niệm, có chỗ nào không thoải mái sao?”
Tôi miễn cưỡng nở một nụ cười.
“Không sao đâu, chỉ là gần đây em không có nghỉ ngơi tốt thôi.”
“Niệm Niệm, em có muốn rời khỏi đây không?”
Anh ấy do dự một lúc, nắm chặt tay tôi.
“Hãy ở bên anh.”
Tim tôi lỡ một nhịp.
“Còn Thẩm Chí thì sao!? Thẩm Chí phải làm sao?”
Tống Kha Dữ không ngờ rằng tôi sẽ kích động như vậy.
Vẻ mặt anh ấy cứng đờ, anh ấy cố kìm nén nở một nụ cười.
“Niệm Niệm luôn nghĩ đến hắn, nhưng chưa bao giờ để ý đến anh. Rõ ràng anh vẫn luôn ở bên cạnh Niệm Niệm, sao em không thể nhìn anh?”
Giọng điệu của anh ấy điên cuồng, như thể cuối cùng anh ấy đã xé nát lớp ngụy trang ôn nhu ngày xưa.
Ngữ khí của tôi run rẩy, một suy nghĩ đáng sợ hiện lên trong đầu tôi.
“Thẩm Chí sẽ ch.ết, phải không? Các người là…”
“Suỵt~”
Tống Kha Dữ ấn ngón trỏ lên môi tôi.
Trên mặt anh ấy mang theo ý cười thân mật.
“Niệm Niệm thật thông minh. Anh là tới để cứu Niệm Niệm. Tất cả đều là Thẩm Chí đang lừa gạt Niệm Niệm, Niệm Niệm không hề sai. Chúng ta sẽ bảo vệ Niệm Niệm thật tốt.”
Một cơn ớn lạnh thấu xương chạy dọc cơ thể tôi.
Tống Kha Dữ hôn lên mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/zhihu-giam-cam/2741005/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.