BỘP!
Một con thỏ trắng nhảy phóc lên người nó, bấu víu vào bất cứ chỗ nào có thể bấu víu được. Ánh mắt có vẻ sợ hãi lắm. Cùng lúc đó, một dáng người thanh mảnh, xinh đẹp bước ra từ trong bụi cây gần đấy, một tay cầm củ carrot, một tay cầm con dao – nguyên nhân của sự sợ hãi của chú thỏ trắng. Ánh mắt đầy ngỡ ngàng dán chặt vào nhau.
Bộp! Cùng lúc ấy có hai thứ rơi xuống đất, ah không đúng ra là ba, nếu tính cả chú thỏ con kia nữa.
“JaeJae?”
“Minnie???”
Nó trợn mắt nhìn cậu, vẻ mặt chuyển tông liên tục, từ ngỡ ngàng, bất ngờ rồi dần trở thành hạnh phúc. Lao nhanh tới, ôm chặt lấy thân hình mảnh mai của cậu, cái ôm chặt đến nghẹt thở. Cái ôm quá chặt, nhưng không thể ngăn nổi tiếng khóc hạnh phúc của cậu. Từ bao giờ mà cậu lại yếu đuối vậy, mặt nạ Hero của cậu rơi xuống, chỉ còn lại một JaeJoong yêu thương đưa em trai bé bỏng hết mực.
Nhìn hai người con trai ôm nhau thắm thiết khiến cho ông Lee hết ngó người này lại nhìn kẻ kia, không hiểu gì. Bắt gặp cái nhìn đầy đe doạ của ChangMin, ông hiểu ý bỏ đi không một lời phàn nàn hay thắc mắc.
Tưởng rằng khi gặp lại ChangMin, cậu sẽ phải có nhiều điều muốn nói chứ. Chắc cậu sẽ hỏi nó những năm qua sống như thế nào, có tốt không. Nhưng. Cậu không thể thốt thành lời được. Liệu thằng bé sẽ nghĩ sao nếu biết cậu đã làm những gì, nó sẽ khinh thường một người anh như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yunjae-fanfic-white-night/2406014/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.