Sáng hôm sau.
Mới hơn 7h sáng, mẹ của Kim SeokJin dựng ngược dựng xuôi kêu cô thức dậy vì có người kiếm, theo bản tính cô chỉ hậm hực đi xuống với cái bộ dạng sọc sệt mới thức của mình. Đầu bù tóc rối, mặt lắm lem như con mèo nhỏ. Vừa mới bước xuống cô thấy NamJoon ngồi trên ghế sofa một cách chững chạc, gương mặt điển trai kết hợp với nụ cười có má lúm đồng tiền khiến cho cô điêu đứng, sững sờ vài giây. Cô bước lại, gương mặt ngạc nhiên vì lâu rồi chưa gặp gã. Sao nhìn gã khác thế nhỉ?
- Cậu là Kim NamJoon?
Gã chỉ bật cười nhẹ nhàng, gật đầu thay cho trả lời. Độ ngốc nghếch của cô được tăng thêm một bậc. Mẹ của SeokJin chỉ thở dài chán chường với đứa con gái mất nết này.
- Thật sự thì nó mới thức nên bộ dạng nhìn có hơi khác người một tí!. SeokJin, con đi chỉnh chu lại đi!
Chất giọng của mẹ cô khiến cô tỉnh ngủ đi hẳn. Sực nhớ là mình chưa đánh răng rửa mặt nên mới chạy nhanh tới phòng tắm. Không quên nói với gã rằng.
- Chờ tôi một chút!
Gã chỉ mỉm cười nhẹ nhàng vì dáng bộ của cô rất mắc cười. Nhìn vô cùng ngáo nghê ấy, nhưng đối với gã chỉ diễn từ bằng một câu đó là đáng yêu!. Người như thế, gã mới yêu. Gã không cần những người con gái chỉ biết bên tay nũng nịu làm trò chỉ vì tiền.
Sau hôm nay, gã phải nhờ cô để thoát khỏi cái ả đàn bà kia. Gã không muốn là kẻ ngu ngốc đổ vỏ cho người khác!. Mục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yoonmin-dai-ca-toi-yeu-anh/1750745/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.