Hôm sau, cô mặc một bộ đồ tươm tất, gọn gàng đến sân bay. Cùng hắn đi với nhau, trước mắt là chào hỏi một tiếng lấy thiện cảm sau đó thì năn nỉ mẹ cô cho anh ở lại vì anh không có nơi nào để đi cả. Park Jimin trong lòng bất an, không biết ba mẹ về đây có việc gì?. Mà lại hối hả đến thế, đang nghĩ ngợi lung tung thì có bàn tay to lớn nắm chặt lấy tay cô. Cô ngước sang bên cạnh, áp đầu vào ghế dựa mỉm cười thật tươi với anh.
- Em sẽ thuyết phục ba mẹ để anh ở lại!
- Không cần đâu, anh sợ ba mẹ em sẽ không cho với lại anh cũng khỏe rồi!_Hắn từ chối.
Cô nhíu mày bĩu môi. Khuôn mặt lộ vẻ làm nũng với anh, thật rất đáng yêu. Đôi má ửng đỏ đang hiện ra.
- Không được đâu, nếu anh cũng như lần trước thì sao? Đừng từ chối nữa, để em nói với mẹ cái đã! Mẹ thương em nhất nhà cơ mà!...
- Vậy thì tùy em!
Min YoonGi chỉ bất lực mặc cho Jimin muốn làm gì thì làm. Vì hắn biết, cô rất cứng đầu. Từ chối cách mấy cũng không thể được. Có lẽ cô là người cứng đầu mà anh từng biết. Chiếc xe oto chạy đến sân bay. Hắn bước ra cùng cô, cô chỉ cười mím mím rồi khoác tay anh, vẻ mặt lộ rõ vẻ thỏa mãn trong mình.
- Em thích đụng chạm đến người anh vậy sao?
- Ôi anh người yêu của tôi, anh tự cao quá rồi đó!. Ai là người đụng chạm ai trước?_Cô nói.
Hắn bật cười. Tâm trạng hắn bắt đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yoonmin-dai-ca-toi-yeu-anh/1750740/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.