Cảnh báo: h nhẹ ở đoạn đầu chương
Hắn rất ít tới Nhật Lệ cung, đôi khi còn không quan tâm tới sự phá phách của Vương Uyển, đôi lần xuýt đốt cháy Ngự Thiện phòng, có điều may mắn vẫn chưa gây tổn thất. Với Ngự Thiện phòng, sự có mặt của nàng đôi khi còn là một việc tốt, chẳng phải hoàng thượng chỉ chuyên sủng mình Quý phi thôi sao?
Nàng vẫn hay cùng các tiểu thái giám đánh bài vào ban đêm, điều này cũng dễ hiểu vì cuộc sống chốn hậu cung này vô cùng nhạt nhẽo, nàng lại bị cấm túc chỉ được vây quanh bốn nơi: Nhân Thọ cung, Liên cung, Nhật Lệ cung và Hoàng Lạc điện, thế nên trừ phi các phi tử khác tới "thăm nuôi" nàng, ngoài ra nàng không thể đi nơi khác, ngay cả hoa viên.
Vì hắn không đến, Vĩ Nương cũng lơ là.
Vẫn như mọi đêm nàng cùng các tiểu thái giám, Tử Luân và Vĩ Nương chia phe phái đánh bạc.
Tiền xu bỏ đầy trên bàn, tiếng xốc bạc lạo xạo cùng tiếng đặt cược đỏ đen dường như đã lấn át mất tiếng bước chân của ai đó.
Hắn đi đến cửa mà không thấy ai, bên trong nhộn nhịp.
Hắn vừa đẩy cửa, bàn cờ bạc đã hiện ra, nàng ngồi quay lưng về phía hắn đã lơ là không phát hiện ra sự hiện diện này. Ngược lại, các tiểu thái giám nhanh mắt liền đứng dậy, Vĩ Nương và Tử Luân cũng đứng dậy theo, có điều không ai nói gì, Vương Uyển thấy họ đứng liền chau mày nói:
“Các người đứng lên làm gì? Ta thắng rồi, chung tiền đi!”
Nàng bỗng để ý thấy họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-yeu-han-han-ngu-tinh-diep-tu-doa/1216385/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.