Viên Hương Nhi đi trên con đường nhỏ hoang dã, sắc trời dần dần tối sầm lại. Đèn đuốc trong thôn trang sau lưng đã không còn thấy được nữa, cả con đường trước mắt là một mảnh hỗn độn lờ mờ.
Nam nhân bên người nàng dường như không có ý định dừng chân nghỉ ngơi. Trong đêm đen yên tĩnh, giữa núi rừng hoang vu có thể nghe rõ tiếng bàn chân hai người giẫm lên cành lá khô, phát ra vài tiếng vang nhộn nhạo cách cách.
Đêm đen dày đặc, cáo khóc chim gào, đốm lửa chập trùng, cây đen đậu bóng, phảng phất giống như trong bóng tối có vô số thứ kinh khủng tồn tại ẩn núp, lặng lẽ thăm dò bước đi của hai người.
Viên Hương Nhi có chút sợ hãi. Nàng biết trên thế giới này thực sự tồn tại những sinh linh kỳ lạ, cho nên nàng càng sợ hãi kiểu đi lại giữa trời đất hoang vu thế này.
Thần kinh Viên Hương Nhi căng thẳng, lo lắng từ góc tối nào đõ sẽ đột nhiên xuất hiện một con yêu ma, nhảy ra há cái mồm to đỏ lòm như bồn máu mà nuốt lấy nàng.
Nàng chưa tròn bảy tuổi, tay trói gà không chặt, bên người cũng không có ai quen thuộc, chỉ có một vị sư phụ vừa mới quen mấy canh giờ.
Chính xác hơn mà nói, nàng thậm chí còn không biết cái người là sư phụ này có phải con người chân chính hay không.
Viên Hương Nhi lặng lẽ ngẩng đầu nhìn nam nhân đang nắm tay mình. Hắn mặt mày tuấn lãng, da dẻ trắng muốt, phong thần như ngọc. Dưới ánh trăng sao yếu ớt, nhìn hắn càng lộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-vuong-bao-an/4083188/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.