Chương trước
Chương sau
Một lát sau, anh nhìn ra đầu mối, nắm cằm Diệp Tinh Bắc cười nhẹ, "Diệp Tiểu Bắc, ngươi rượu sức lực tới?"
"Cút!" Diệp Tinh Bắctát anh một cái, lườm: "Tôi chưa uống say!"
Cô trợn tròn mắt lên như mộtmèo con đần độn đáng yêu.
Cố Quân Trục không nhịn được cười, đểTiểu Thụ qua một bên, còn mình thì đến gầnDiệp Tinh Bắc.
Không đợi Diệp Tinh Bắc nói chuyện, anh cúi đầu hôn lên môi Diệp Tinh Bắc.
Diệp Tinh Bắc bị anh hôn đầu có chút mơ màng, không ngừng giãy dụa.
Nhưng một chút sức lực này của cô, đối với Cố Quân Trục mà nói, không đáng nhắc tới.
Loading...
Cô bị hôn khiến đại nào thiếu ôxy, cả người choáng váng.
Cô rõ ràng vẫn phản kháng, nhưng đến cuối cùng, cô vẫn bị tiến quân thần tốc.
Tắt đèn.
Diệp Tinh Bắc ngất ngây.
Cô cảm thấy cô như đang nằm mơ.
Trong mơ, cô nằm trên một đám mây mềm mại, đám mây bay tới bay lui, bay tới bay lui, cô bay theo đám mây đó, không di chuyển được.
Loại cảm giác đó rất thoải mái, mỗi lỗ chân lông trên người đều mở ra, mỗi thần kinh đều thả lỏng, như ngâm mình trong suối nước nóng, suối nước nóng ấm áp bao trọn lấy cô.
Hồi lâu sau, đám mây biến thành kẹo bông gòn nổ tung, lại yên lặng trở lại.
Cô choáng váng bị Cố Quân Trục ôm vào phòng tắm, tắm rửa sạch sẽ.
Cô nhắm mắt lại, không muốn động đậy, cả người mềm nhũn, một chút khí lực cũng không có.
Cô thỏa mãn thở dài, trở mình, nặng nề ngủ thiếp đi.
Hai tay Cố Quân Trụcđể ở trên giường, nhìn người bên cạnh mình,cúi người hôn môi cô.
Chẳng trách đàn ông đều thích làm chuyện này như vậy, không có bản lĩnh cưới được bà xã, thì dùng tiền tìm phụ nữ ở chỗ khác.
Thì ra, chuyện nam nữ lại đẹp như vậy.
Chuyện tươi đẹp này trên đời này không gì sánh bằng.
Lần đầu tiên của anh và Diệp Tinh Bắc, anh bị hạ độc.
Sau đó, anh chỉ biết là anh ngủ với Diệp Tinh Bắc, không có bất kỳ cảm giác gì.
Lần này, thực cốt tiêu hồn, thực tủy biết vị!
Thật muốn làm thêm lần nữa, nhưng nhìn thấy thân thể trắng nõn của Diệp Tinh Bắc có rất hiều dấu xanh tím, anh nghĩ tới ngày mai sau khi Diệp Tinh Bắc phát hiện, rất có thể sẽ tức giận, nên anh nhịn xuống.
Lại hônDiệp Tinh Bắc một cái, anh ôm lấy Diệp Tinh Bắc đi phòng tắm tắm rửa sạch sẽ, sau khi tắm rửa sạch sẽ xong, trở lại giường, anh ôm Diệp Tinh Bắc nhìn một lúc, hài lòng nhắm mắt lại, ngủ.
Cả đêm, Diệp Tinh Bắc mệt mỏi không chịu được, vẫn đang mơ.
Khi cô tỉnh lại.
Vừa mở mắt nhìn, cả người Cố Quân Trục đều nằm trên người cô, đang ngủ say.
Diệp Tinh Bắctứcgiậnmạnhnắm lấy anh, dùng sức đẩy anh.
Cố Quân Trục tỉnh lại, nhưng vẫn bất động, hôn môi cô một cái, "Chào buổi sáng!"
"Chào cái đầu anh!" Diệp Tinh Bắctứcgiận cắn anh: "Anh không ngủ vị trí của anh ở trên giường, chạy tới chỗ tôi làm gì? Anh quấn lấy tôi làm cả buổi tói tôi đều mơ thấy ác mộng có đúng không?"
Cô lau mồ hôi lạnh trên trán, trong lòng vẫn còn sợ hãi.
Cô sợ nhất là rắn, sợ muốn chết.
Mơ tới bị mãng xà quấn ở trên người, lúc này tỉnh lại, trái tim vẫn còn đập loạn vì bị dọa.
Cố Quân Trục cúi đầu nhìn Diệp Tinh Bắcdựa vào ngực mình, ho khan một tiếng, buôngDiệp Tinh Bắc ra, giơ hai tay lên: "Sau này tôi sẽ chú ý!"
Diệp Tinh Bắc lườm anh một cái, tàn nhẫn đây anh, trừng mắt nhìn anh chuẩn bị nói, thìgiọng nói nhẹ nhàng của Tiểu Thụ vang lên: "Ba mẹ chào buổi sáng!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.