Cô dùng bữa sáng rồi nhanh chóng đến cửa hàng. Đang ngồi làm việc cô nhận tin nhắn của Thế Duy “Chúc em ngày mới tốt lành!” cô cười mỉm đang định trả lời điện thoại reng lên là Như Loan gọi cho cô
“Tao mới về nè gặp nhau không?”
“Tao đang bận lắm” cô từ chối.
“Tao có mua quà cho con nuôi của tao ra nhận dùm đi” là quà cho Phan Kiên.
“Tối rảnh không 6h. Chỗ cũ” hôm nay cô bận nên hẹn Như Loan vào buổi tối sẵn ra ngoài ăn 1 bữa.
“Ok. Tối gặp”
Lo nói chuyện với Như Loan cô quên luôn việc trả lời tin nhắn của Thế Duy. Bên đây có một người đang ngồi chờ điện thoại của cô mãi nhưng chẳng có hồi đáp.
Sau khi đón Phan Kiên đi học về cô thay đồ rồi xin mẹ chồng ra ngoài ăn với bạn, mẹ cô liền đồng ý. Phan Hoàng nghe cô bảo không ăn cơm ở nhà mà ra ngoài ăn với bạn anh trừng mắt nhìn cô nhưng vì mẹ anh đã đồng ý anh không có quyền gì bắt cô ở nhà. Suốt bữa tối hôm đó lòng anh bực tức, hôm qua thì nhắn tin hôm nay thì hẹn đi ăn riết cô không xem anh ra gì mà.
Cô sang đón Như Loan cả 2 cùng đi ăn.
“Đi chơi vui không?” cô hỏi Như Loan.
“Vui lắm hahaaa. Anh Quân hứa mỗi tháng sẽ sắp xếp công việc đưa tao đi một lần. Mày cũng nên đi du lịch nhiều đi sẽ thích lắm cảm giác được tự do thích ăn thì ăn thích ngủ thì ngủ đi chơi lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-vo-lan-nua/3049962/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.