Bước vào nhà hàng cô thấy Duy đã ngồi chờ sẵn. “Chào anh! Anh đến lâu chưa?” cô áy náy vì sợ anh đợi lâu.
“Anh mới đến. Hôm nay em làm có mệt không?”
Lâu lắm rồi chưa ai quan tâm hỏi cô làm có mệt không ngoài con trai. Nghe anh hỏi thế cô bất giác rung lên cảm giác 5 năm trước lại ùa về.
“Cũng không mệt lắm” cô tránh nhìn thẳng vào mắt anh.
“Em muốn ăn gì?” thấy phục vụ lại anh hỏi ý kiến của cô.
“Gì cũng được, anh gọi đi”
-----------
Suốt bữa ăn cô luôn ngượng ngùng suy nghĩ vì lời Loan nói. Cô không biết phải bắt đầu từ đâu.
“Anh Duy à....” cô cố bình tĩnh để nói chuyện với anh.
“Hửm”
“Em nghĩ sau này ngoài công việc, chúng ta đừng nên gặp riêng như thế này” cô thốt ra từng lời mà tim có chút nhói.
Anh im lặng nhìn cô. Cô cũng không biết phải nói gì nữa.
“Nếu tình cờ gặp thì sao?” anh nhìn thẳng cô hỏi.
“Nếu không có việc quan trọng thì cũng đừng nên gặp nhau” mắt cô lúc này đã đỏ.
“Tại sao chúng ta không thể làm bạn? Tại sao em phải dùng từ công việc để hạn chế anh?”
“Bởi vì em nghĩ chúng ta không chỉ là bạn. Anh không cảm thấy vậy sao?”
Lúc này anh im lặng. Cô nói đúng anh chưa bao giờ xem cô là bạn. Trong tim anh luôn có cô. Lý do anh quay về Việt Nam cũng là vì muốn gặp lại cô.
“Đúng trong lòng anh chưa bao giờ muốn chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-vo-lan-nua/3049959/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.