Thế Duy liền đỡ Ngọc dậy. Anh lái xe đưa cô về căn hộ của mình. Bế cô nằm trên giường, anh chăm chú ngắm nhìn cô không rời. Tại sao anh và cô lại không thể? Anh nghe những lời cô nói như xé nát trái tim mình. Duy mãi ngắm nhìn cô anh đắm chìm vào vẻ đẹp quyến rũ của cô, làn da trắng nõn nà dưới chiếc đầm đen huyền bí là đôi gò bồng căng tròn trước mắt anh. Duy cố gắng kềm nhưng lại không thể, anh chưa bao giờ “có được” cô, anh muốn bất chấp tất cả chỉ nghĩ đến cô và anh thôi. Anh cúi xuống gần cô hơn, đắm chìm mùi hương nước hoa hòa cùng mùi cơ thể có pha một chút hơi rượu của cô. Duy hôn cô, tay anh đang di chuyển xuống dưới để kéo khóa đầm của cô. Lúc này điện thoại cô reng lên, Phan Hoàng gọi, Duy thấy thế không bận tâm anh tiếp tục hôn từ môi xuống cổ rồi đến xương quai xanh của cô, điện thoại vẫn cứ reng liên tục, rồi đến tiếng tin nhắn. Thế Duy cũng tò mò Phan Hoàng nhắn gì cho cô nên anh cầm điện thoại cô lên xem.
[Mẹ về nhà chưa? Kiên đợi mẹ] Duy thấy tin nhắn tim anh thắt lại, anh quay sang nhìn cô đang nằm trên giường. Anh biết người cô yêu thương nhất là Phan Kiên, cô không muốn làm chuyện gì sai trái để khiến con tổn thương. Anh dừng hành động mình lại dục vọng lúc này cũng không còn mà thay vào đó là sự luyến tiếc “Chúng ta phải kết thúc thế nào sao?” anh nhìn cô và đang tự hỏi chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-vo-lan-nua/3049891/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.