Sáng hôm sau Phan Hoàng thức giấc trước, anh quay sang ngắm nhìn vợ còn đang ngủ say, anh khẽ vuốt tóc cô, anh bị mê đắm vẻ đẹp này. Một lúc sau Diệu Ngọc thức giấc, cô thấy anh đang chăm chú nhìn mình liền ngượng đỏ mặt. Cô đứng dậy định bước nhanh vào phòng tắm nhưng anh nắm tay níu cô lại. Theo phản xạ tự nhiên cô ngã nhào vào người anh, nhân cơ hội anh ôm cô, hôn nhẹ lên môi cô. Cô khó chịu đẩy mạnh anh ra.
“Anh bị điên hả?” Mặt cô đỏ vì ngượng.
“Ngọt ngào thật đấy” Phan Hoàng khẽ cười, anh vẫn còn lâng lâng vì nụ hôn.
“Buông tôi ra” cô cố bỏ tay anh ra.
“Anh muốn nói chuyện” lúc này anh lên giọng nghiêm túc.
“Chúng ta còn gì để nói?” Cô nghe anh nói vậy cũng đứng lại.
“Sao em lại tránh mặt anh?” Phan Hoàng hỏi thẳng vấn đề.
“Không có” cô bị anh nói trúng tim đen liền quay mặt chỗ khác.
“Có. Dạo này em luôn tránh mặt anh”
“Ừm đó. Nhìn thấy anh tôi khó chịu lắm, anh mau kí đơn ly hôn đi” cô thừa nhận.
“Anh đã nói không ly hôn mà” anh nhăn mặt khó chịu.
“Vậy anh muốn sống vậy mãi hả?” Cô trừng mắt nhìn anh.
“Em sao vậy. Tối đó chúng ta rất vui mà” anh nhắc lại đêm hôm ấy.
“Đừng nhắc lại chuyện đó…….đó chỉ là….sự cố thôi” cô nghe anh nhắc đến liền đỏ mặt mắc cỡ.
“Sao là sự cố? Em chủ động hôn anh mà. Anh đã rất hạnh phúc đó” anh nhớ lại nụ hôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-vo-lan-nua/3049890/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.