Một tuần sau khi An Đình sang nước ngoài, mọi chuyện đều trở nên tốt đẹp hơn. Chuyện hôn nhân của Nhất Phong tạm gác lại, ông Nhất Lâm cho hắn thời gian suy nghĩ lại có thật sự yêu Hạ Linh hay không.
Ngay cả Hạ Linh cũng không ngờ sẽ có ngày hôm nay, chẳng riêng gì cô mà hầu hết ai cũng thắc mắc.
Thật sự ông Nhất Lâm chấp nhận Hạ Linh? Một cô gái xuất thân không rõ ràng không môn đăng với gia đình ông?
Phải chăng An Đình đã suy nghĩ thấu đáo về tình cảm giữa cô và Nhất Phong?
Mọi thứ vẫn còn mơ hồ, bà Mỹ Xuân nhìn chồng không nghi ngại, tuy nhiên đối với An Đình thì bà không như vậy.
Nhất Phong nắm chặt tay Hạ Linh, hắn để cô ngồi trên chiếc ghế trong vườn hoa, hắn ngồi thỏm dưới đất, hai bàn tay hắn cầm tay cô áp lên mặt mình.
Bây giờ hắn đã không còn lo sẽ có ai phản đối hắn, bây giờ hắn có thể tự do đưa người phụ nữ của mình đi bất cứ đâu.
Hạ Linh thấy tim mình xao động khi Nhất Phong cười, hắn cười rất đẹp, nụ cười ấy đến bây giờ mới xuất hiện. Có lẽ bởi vì sự có mặt của cô đã cứu rỗi một tâm hồn đầy vết xước của tuổi thơ.
Lần đầu tiên cô chủ động cúi xuống hôn lên vầng trán cao của hắn, cô khẽ nhắm mắt để cảm nhận sự tiếp xúc nhẹ nhàng ấy. Hắn ngước nhìn cô, hai ánh mắt chạm nhau, dịu dàng.
Từ trên tầng, Nhật Nam lặng lẽ nhìn xuống khu vườn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-va-han/3359490/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.