Mỗi ngày trôi qua của Hạ Linh cũng khá nhàn hạ, cô không cần làm gì, Nhất Phong cũng không hung dữ với cô, chỉ cần cô nhớ không được đến gần Nhật Nam.
Hạ Linh đi vào phòng, cô đi đến chiếc bàn trong góc, trên bàn là giấy tờ có lẽ là công việc của Nhất Phong. Cô đưa tờ giấy lên mặt nhìn nhưng không hiểu những chữ viết trên ấy. Đôi mắt Hạ Linh khẽ chùn xuống, cô muốn học chữ, khi có gì muốn người khác hiểu cô có thể viết ra. Nhưng Nhất Phong không cho cô ra ngoài, lại cấm cô lại gần Nhật Nam, cô muốn học mà lại không biết thế nào.
Đặt tờ giấy lại vị trí, Hạ Linh lại nhìn xung quanh, chợt một chiếc hộp trên kệ làm cô chú ý. Chiếc hộp bằng gỗ trông khá bình thường, với tay định lấy xuống xem thì cánh tay cô không với tới.
Hạ Linh tò mò đẩy chiếc ghế đến rồi leo lên, khi tay cô đã chạm vào chiếc hộp. Bỗng có tiếng mở cửa, Nhất Phong mệt mỏi đi vào, vừa trông thấy Hạ Linh thì lập tức giận dữ hét lớn.
"Cô đang làm trò gì vậy hả?"
Tiếng hét làm cô gái giật mình, luống cuống khiến bản thân ngã xuống nền, chiếc hộp cũng rơi xuống sàn.
Một âm thanh "kịch" khô khốc vang lên, nắp hộp bị tác động bung mở. Bên trong là những mảnh vỡ bằng nhựa đổ ra giữa sàn, những mảnh vỡ của con rô bốt.
"Bốp"
"Ai cho phép cô động vào?"
Nhất Phong giận sôi người, hắn tát Hạ Linh rồi lấy chân đạp cô sang một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-va-han/2696837/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.