Nhất Phong hắn như là kẻ cô độc trong ngôi nhà lớn này, từ sự việc của mẹ hắn, hắn chẳng còn tin vào thứ gọi là gia đình.
Gia đình? Chỉ là cái vỏ bọc, đúng hơn là sự trói buộc hai con người không đồng điệu cảm xúc với nhau. Hắn chỉ trông thấy "gia đình" ở cha hắn cùng hai mẹ con bà Mỹ Xuân.
Hắn cũng chẳng tin sẽ có ai thật lòng yêu thương một người, tất cả chỉ là lừa gạt, hắn tự cho mình cái quyền khinh bỉ người khác, những người phụ nữ vô tội ngoài kia.
Với Nhất Phong, phụ nữ là để chịu đựng, là phải được "dạy dỗ" mới là ngoan. Hắn bắt Hạ Linh phải ghi nhớ cô là của hắn, suốt đời bị trói buộc bởi hắn.
......................
Đêm ấy, hắn tìm đến bốn ả nhân tình để trút giận, những đợt vũ bão, những tiếng roi vang lên. Bốn cô ả lăn lộn dưới sàn chẳng hiểu lý do bị Nhất Phong đánh như vậy, thay cho những âm thanh dung tục mọi khi thì nay lại là tiếng kêu khóc.
"Cậu Nhất Phong...đừng đánh nữa mà..."
"Có ai cứu chúng tôi...ối đau quá..."
Hạ Linh đứng bên ngoài run rẩy cả người, cô ôm lấy cổ tay đã được bó lại mà không dám lên phòng ngủ. Nhật Nam vừa ra ngoài trở về trông thấy thì lên tiếng.
"Hạ Linh, cô chưa ngủ sao?"
Hạ Linh giật mình quay lại, cô khẽ cười nhưng ánh mắt vẫn nhíu lại vì đau. Nhật Nam lại gần nắm lấy tay Hạ Linh xem xét, cô liền rụt tay lại.
Cô sợ Nhất Phong sẽ thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-va-han/2696836/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.