Trải qua thời gian ở bên nhau, khi Lộ Trình Trình nói ra câu này, trong lòng cũng nhiều thêm phần tự tin. Nhưng cậu nghĩ rằng ít nhất Doãn Mạch cũng sẽ do dự một chút, ai ngờ gần như ngay sau khi cậu vừa dứt lời, Doãn Mạch liền nhẹ nhàng đáp "Ừ."
Tốc độ nhanh đến nỗi những lý do cậu đã chuẩn bị kỹ càng trong phòng bệnh để thuyết phục đối phương đều không còn chỗ dùng.
Lư Cảnh không nhịn được cười khẽ, Doãn Mạch ngồi trên xe lăn ở phía trước nên không phát hiện, Lộ Trình Trình hơi nghi hoặc nhìn về phía cô, Lư Cảnh chỉ đặt ngón tay trỏ lên môi làm dấu im lặng.
"Đợi đã." Khi họ sắp rời khỏi khoa cấp cứu, một bác sĩ trẻ thở hổn hển chạy đến.
Lộ Trình Trình quay đầu lại, ngạc nhiên nhìn anh ta: "Có chuyện gì không ạ?"
Bác sĩ hơi mập này vẫn chưa thở đều, giơ tay ra hiệu đợi chút, cúi người thở một lúc rồi mới ngẩng đầu nói: " Vị tiên sinh này cũng vừa gặp tai nạn xe đúng không? Dù không có thương tích bên ngoài, nhưng để an toàn vẫn nên làm một cuộc kiểm tra toàn thân."
Lộ Trình Trình không hiểu rõ lắm những điều này, nhưng bản năng mách bảo nghe theo lời bác sĩ là đúng, liền định đồng ý, nhưng Doãn Mạch đã trả lời: "Không cần."
"Thường thì sau tai nạn xe có thể không thấy vết thương bên ngoài, nhưng thực tế có thể có tổn thương nội tạng, nên kiểm tra vẫn tốt hơn." Bác sĩ nghĩ rằng họ sợ tốn tiền kiểm tra toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tu-cai-nhin-dau-tien-voi-tong-tai-khuyet-tat/3702184/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.