"Là Tần Minh Hạo. Cậu ta cố tình làm vậy vì âm mưu riêng của mình."
Lan Nguyệt đã khẳng định như vậy An Hiểu Khê cũng chẳng nghi ngờ gì, hơn nữa trong hơi thở cuối cùng, bố cô có nhắc đến Tần Minh Hạo. Hắn làm vậy vì lí do gì? Gia đình cô từ trước tới giờ có thù oán gì với hắn mà hắn rắp tâm hãm hại?
"Bây giờ con tính sao? Dì khuyên con không nên dây dưa vào chuyện này, bố con là xã hội đen, mẹ con là con gái xã hội đen, có những chuyện nguy hiểm không nên biết vẫn tốt hơn." Lan Nguyệt khuyên can cô, bà vẫn không mong cháu mình đắm chìm vào thế giới đen tối đuổi theo thù hận này.
Nhưng khi đẩy đến cùng cực của đau khổ, con người ta đâu còn biết sợ gì. An Hiểu Khê đã mất gia đình thì cô đâu còn gì để mất nữa mà phải sợ.
"Con muốn trả thù. Con muốn khiến cho những kẻ hại bố mẹ phải trả giá."
Quyết định của An Hiểu Khê khiến Lan Nguyệt vừa bất ngờ lại vừa không. Bà không bất ngờ khi quyết định trả thù của cô nhưng điều làm bà bất ngờ là cô sẽ làm như thế nào. Một cô gái đơn thuần, chân ướt chân ráo mà muốn nói đến hai chữ "trả thù" trong thế giới xã hội đen sao?
An Hiểu Khê hiểu được thắc mắc trong lòng của dì mình, cô nói: "Con đã có dự tính riêng của mình rồi, dì không phải lo. Dì giúp con sắp xếp một chỗ ở nhé."
Lan Nguyệt lo lắng nhưng không hỏi thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-trong-toan-tinh/2789750/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.