"Tôi muốn hợp tác với anh, hợp tác để trả thù Tần Minh Hạo."
Không biết có phải là do Tần Minh Quân đối diện với quá nhiều sóng gió trên thương trường nên đối với quyết định của An Hiểu Khê không tỏ ra quá bất ngờ. Hắn không phản ứng gì, chờ đợi câu nói tiếp theo của cô.
An Hiểu Khê thấy lạ kì trước sự dửng dưng của Tần Minh Quân, nhìn thẳng vào mắt hắn, nói: "Anh không thấy bất ngờ sao?"
"Tại sao phải bất ngờ?" Hắn hỏi lại.
"Bất ngờ vì đột nhiên tôi đồng ý hợp tác với anh trong khi trước đó một mực từ chối."
"Điều gì xảy đến cũng sẽ có lí do của nó." Tần Minh Quân rời khỏi người cô, đi về phía ghế sopha ngồi xuống, nhìn An Hiểu Khê. "Hơn nữa theo như tôi được biết, có biến cố xảy đến với gia đình cô và người gây nên nó là em trai của tôi."
An Hiểu Khê cúi đầu, cố nén giọt nước mắt vào trong. Mỗi lần nhắc đến bố mẹ là cô không kìm nổi nước mắt nhưng cô không thể tỏ ra yếu đuối trong mắt kẻ khác. Như vậy quá hèn mọn. Khi điều chỉnh được cảm xúc của mình, cô tiến lại gần, đứng trước mặt Tần Minh Quân.
"Có phải anh biết tất cả rồi không? Kể cả việc bố mẹ tôi bị sát hại."
"Không phải tôi chưa từng nhắc nhở cô, là cô tự cho mình là đúng, dứt dây động rừng. Cô có biết rằng việc mình chia tay với Tần Minh Hạo là ngòi nổ khiến bố mẹ cô bị sát hại không?" Tần Minh Quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-trong-toan-tinh/2789748/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.