Sau khi tiễn hai người lớn ra về, Tôn Gia Hoàng liền tức tốc quay lại phòng với Dịch Anh. Hóa ra cậu vẫn chưa thức, ngược lại còn ngủ rất say. Thấy vậy anh mới chầm chậm tiến đến gần, rồi nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh cậu.
Họ Tôn đưa tay khẽ vuốt má Dịch Anh. Anh cúi xuống đặt lên môi cậu một nụ hôn mà cảm giác trái tim mình như bị bóp nghẹt, sống mũi cay xè, nơi cổ họng cũng bắt đầu ùa về từng đợt nghẹn đắng.
Tưởng chừng như mãi chẳng thể nào có thể dứt ra được, thì bất chợt Lâm Dịch Anh tỉnh dậy. Tôn Gia Hoàng giật mình, vội rời khỏi môi cậu. Bị phát hiện hôn trộm nên anh cũng chẳng biết phải giải thích làm sao, cứ ngập ngừng không dám nhìn thẳng vào mắt người bên dưới.
"Dịch Anh à, anh..."
Vậy mà Lâm Dịch Anh lại chẳng hề có chút biểu cảm, cứ như thể chưa có chuyện gì vừa xảy ra trước đó. Cuối cùng vẫn chỉ có một mình Tôn Gia Hoàng là khó xử.
"Tôi thấy hơi đói. Anh có thể cho tôi ăn chút gì đó được chứ!?"
Lâm Dịch Anh cứ đặt ra mấy câu hỏi kiểu như vậy, thực sự khiến Tôn Gia Hoàng cảm thấy bản thân mình tội lỗi vô cùng. Chỉ cần cậu nói muốn thì anh sẽ lập tức đáp ứng cơ mà, đâu cần phải hỏi xem là có được hay không.
Điểm tâm sáng thì quản gia Trần Bách đã chuẩn bị từ lâu. Có điều sau vụ việc sáng nay giữa hai nhà Tôn-Doãn thì nó bất đắc dĩ đã biến thành bữa trưa, Dịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-trong-thu-han/2532625/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.