Sau khi viếng mộ mẹ, Lăng Thanh cùng người đàn ông lạ mặt đến quán rượu gần đó vừa nhấm rượu vừa trò chuyện.
Tuy định sẵn sẽ có rất nhiều lời để hỏi, nhưng đến lúc uống với nhau cũng vài ly, thế mà cả hai vẫn chưa nói lời nào, họ chỉ chăm chú lẳng lặng ngồi nhìn đối phương.
Lúc này, Lăng Thanh là người mất kiên nhẫn trước, nên hắn lên tiếng:
"Tôi có thể biết danh tính của ông chứ?"
"Chú là Sở Mục, cháu đoán xem năm nay chú u bao nhiêu?"
"Khoảng ba tôi thôi, ngoài 50."
Sở Mục bật cười với câu trả lời của Lăng Thanh, ông điềm đạm nói:
"Chú nhỏ hơn ba cháu 2 tuổi. Năm nay mới U50 thôi."
"Ông cũng biết ba tôi?"
Nhắc tới Lăng Kiến Dụ, sắc mặt Sở Mục thoáng chốc trầm sắc. Ông nhấp nháp chút rượu rồi mới nói:
"Không những biết, mà còn biết rất rõ."
Lăng Thanh bắt đầu hứng thú với cuộc trò chuyện hiện tại, hắn nhanh chóng bắt chuyện ngay.
"Thế ông biết được những gì? Có vẻ như quan hệ giữa ông, mẹ và ba tôi không đơn giản là bạn bè bình thường."
Sở Mục lại cười trầm, rồi mới nói:
"Cháu đoán đúng! Nói trắng ra thì ba cháu từng là kẻ thù của chú."
"Kẻ thù?"
Lăng Thanh cười nửa miệng, cảm thấy rất thú vị với hai từ "kẻ thù" ấy. Lúc này, Sở Mục nói tiếp:
"Nếu cháu muốn biết, chú sẽ kể. Dù sao mọi chuyện cũng qua lâu rồi, Mộng Linh cũng không còn."
Nhắc tới cái tên Mộng Linh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-trong-thu-han-h/2971437/chuong-92.html